VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 465

“Trong cuốn sách đầu tiên mà tôi cố viết,” anh ta giải thích, “cuốn sách

mà tôi đã bỏ đi ấy, tôi xây dựng một nhân vật dựa trên Lynn, và tôi biến
nhân vật đó thành một bạo chúa. Tôi chủ ý làm thế, bởi vì bất cứ ai là sếp
trong cuốn sách đó phải là một bạo chúa. Bất cứ ai tin vào những điều tốt
đẹp của chủ nghĩa tư bản, và những công ty hủy hoại linh hồn, và làm việc
làm việc làm việc - tất cả những cái đó - thì tất nhiên là người đó không
xứng đáng có bất kỳ sự thông cảm nào. Nhưng khi tôi quyết định cho giải
tán cuốn sách đó, ơn Chúa, và viết một thứ gì đó khác, tôi biết chị ấy đang
bị ốm, thế nên tôi vào thăm chị ấy. Cũng chỉ là cho vui thôi. Vì tôi có biết
gì về chị ấy nào? Không gì hết, thực sự như thế. Tôi không biết chị ấy -
không theo một cách đáng kể nào. Và hóa ra chị ấy lại rất cởi mở trò
chuyện với tôi, không chỉ về bệnh tật của chị ấy, mà còn cả về đời sống
riêng tư của chị ấy, rất nhiều thứ khác nữa. Lúc đó chị ấy đang sắp chết...”

Jim Jackers ngắt lời anh ta. “Ý anh là sao?”

“Lynn chết vào mùa hè năm 2003,” Hank trả lời. “Vì ung thư buồng

trứng.”

“Và tôi là người duy nhất không biết điều đó?” Jim hỏi và nhìn quanh.

“Và tôi nghĩ chị ấy biết mình sắp chết,” Hank nói tiếp, “và ở góc độ nào

đó, tôi cũng nghĩ là chị ấy hy vọng tôi sẽ viết được gì đó đáng giá một chút,
về điều này thì tôi có thể nói thật với các bạn, tôi đã không làm được. Tôi
có thể bảo đảm với các bạn là tôi đã không làm được. Nhất là với những
phần viết về chị ấy.”

Janine phản đối. “Tôi đã đọc cuốn sách,” chị nói. “Tất nhiên là cậu đã

làm được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.