VÀ THẾ LÀ CHÚNG TA TIÊU - Trang 71

Những người quan tâm tới câu chuyện của anh ta hơn thì vẫn bám lại.
“Được rồi, thế là hôm qua,” anh ta kể tiếp. “Tớ muốn thử xem liệu tớ có
qua được trọn vẹn một ngày mà không động đến chuột hoặc bàn phím
không.” Anh ta thả người xuống ghế với vẻ khoái trá một cách gượng nhẹ,
thận trọng không để sánh cốc cà phê. “Cả ngày liền không động đến con
chuột và bàn phím - không thể, đúng không? Ý tớ là, mỗi ngày chúng ta sử
dụng những thứ này bao nhiêu lần? Nếu các cậu cũng giống tớ, đang phải
lắp ghép một mẩu quảng cáo, có lẽ các cậu phải nhắp chuột rồi gõ bàn
phím đến cả mười nghìn lần mỗi ngày. Hai mươi nghìn. Thậm chí tớ cũng
chẳng biết nữa, tớ không bao giờ đếm cả. Vấn đề là rất nhiều lần. Đến mức
các cậu bắt đầu nghĩ rằng cuộc đời mình cũng đang từ từ nhắp dần đi. Thế
là hôm qua tớ quyết định, giả sử tớ có thể cứ thế cả ngày thì sao nhỉ? Tớ
phải làm gì? Tớ phải nhắp và mở, nhắp và kéo, nhắp và tô màu, nhắp và
căn lề, nhắp và chỉnh lại kích thước, nhắp và tô đậm...”

Anh ta cứ thế thao thao kể lể, sử dụng những ngón tay chuối mắn của

mình để liệt kê.

“Rồi lại còn những phím chức năng trên bàn phím nữa chứ, đúng không?

Control-x, control-c, control-v, control-f...”

Chúng tôi bảo anh ta nói nhanh cho xong đi. Chúng tôi thích lãng phí

thời gian, nhưng gần như không có gì khó chịu hơn là phải lãng phí khoảng
thời gian lãng phí của chúng tôi vào một việc không đáng phải lãng phí thời
gian.

“Thế thì hãy nghe xem tớ đã làm như thế nào nhé,” Benny nói, bộ mặt

phì phị của anh ta nở nụ cười gian trá.

“Cả ngày anh không làm gì hết,” Marcia nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.