VÁN BÀI AN ỦI - Trang 168

hơn thế, chợt hiện lên trong tâm trí anh cuộc trao đổi siêu thực này
giữa anh và một tay lái taxi vào buổi sáng hôm anh được tin bà mất...
Chúa có hiện hữu trong cuộc đời anh không? Không, rõ ràng là thế...
Nhưng các kiến trúc sư của anh thì có. Và từ bao đời rồi.

Hơn cả lời cầu nguyện của Anouk dưới chân những con quỷ bằng

bê tông giúp anh vĩnh viễn chối bỏ gia đình mình, một phần lớn thiên
hướng của anh, anh có được từ những thầy tu dòng Xi tô. Chính xác
hơn là từ một cuốn sách anh đọc thời niên thiếu. Còn nhớ như thể mới
hôm qua... Cậu, bồn chồn, trong căn phòng nhỏ ngoại ô của cậu, dưới
mái một ngôi nhà cách đường vành đai mới một ném đá và nghiến
ngấu cuốn sách này, Những viên đá hoang dại của Fernand Pouillon.

Lơ lửng trên những mối quan hệ của vị thầy tu tài tình này, người

mà, mùa gối mùa, thiếu thốn gối thiếu thốn, chiến đấu chống ngờ vực
và sa đọa, làm xuất hiện trên một mảnh đất khô cằn tu viện kiệt tác
của ông. Cú sốc lớn đến nỗi cậu luôn bị cấm đọc lại cuốn sách. Đến
nỗi ít ra là một phần trong cậu, và cho dù sau đó ảo tưởng tiêu tan, vẫn
luôn bất biến...

Không, anh sẽ không cảm nhận lại nữa những dằn vặt của thầy

Paul trong con đường công danh đáng buồn của thầy cũng như Quy
tắc mà các thầy tu cần vụ phải tuân thủ hay cái chết rợn rùng của con
la cái lòi bụng dưới chiếc càng xe của nó, nhưng những cầu đầu tiên,
anh không bao giờ quên chúng và đôi khi anh vẫn còn thầm đọc lại
cho chính mình nghe để cảm nhận lại hạt đá màu đất son, cán dụng cụ
và tất cả sự hứng khỏi tuổi mười lăm của anh:

Chủ nhật thứ ba mùa chay.
Nước mưa đã thấm qua quần áo chúng tôi, băng giá đã làm cứng

lớp vải áo thụng nặng nề của chúng tôi, làm đông những chòm râu
của chúng tôi, làm cứng chân tay chúng tôi. Bùn vấy lên tay chúng tôi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.