VÁN BÀI AN ỦI - Trang 179

để ở kia, liếc mắt nhìn chiếc đồng hồ to tướng viền chì đang ngự trị
trên họ và lại cho tất cả ra đi trong một tiếng ồn ghê gớm.

Anh lại đi ra xa và liếc vào cửa kính văn phòng.
Những tay nắm ngăn kéo, những lưng ghế tựa, gỗ những con dấu,

gáy những cuốn sổ kế toán, tất cả ở đây đều mang vẻ đẹp láng bóng ấy
của năm tháng và của bàn tay.

- Chỗ này không nhận ra được vì bẩn quá, nhưng cậu cứ hình

dung khi nó sạch sẽ mà xem... Bề mặt thật kỳ lạ, không đúng thế sao?

Charles ngắm một công cụ, một loại kính lúp rất kỳ lạ mà anh

nhét vào trong túi.

- Không đúng thế sao? tiếng những chiếc chìa khóa chiếc xe cao

gầm leng keng.

- Có chứ, có chứ... Một bề mặt thật kỳ lạ như cậu nói...
- Vậy cậu thấy nó thế nào? Cậu sẽ làm gì với nó?
- Tôi á?
- Phải rồi, cậu... Tớ đã chờ bao tháng rồi, tớ cho cậu biết! Và tớ

đã bị thuế đất kéo sệ đít suốt thời gian đó! Ha! Ha! (Anh ta cười.)

- Tớ thì sẽ chẳng làm gì hết cả. Tớ sẽ không đụng vào gì hết. Tớ

sẽ sống ở nơi khác và sẽ đến đây để nghỉ ngơi. Để đọc. Để suy ngẫm...

- Cậu nói đùa đây à?
- Ừ, Charles nói dối.
- Kìa, hôm nay cậu lạ lắm, đúng thế không?
- Lệch múi giờ đấy. Nào... Cậu có sơ đồ chứ?
- Trong xe...
- Tốt. Thế thì ta có thể đi được rồi...
- Đi đâu?
- Về nhà.
- Nhưng cậu chưa đi hết một vòng mà?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.