VÁN BÀI AN ỦI - Trang 282

1

Lúc đầu thì dễ, anh đã đưa ra một quyết định.
Rời thành phố, phóng nhanh, không tuân thủ những khoảng cách

an toàn nữa.

Không biết điều gì đang chờ đợi anh nhưng không sợ. Chẳng sợ

gì nữa cả. Hình ảnh phản chiếu của anh hay cái còn là bộ mặt anh, sự
mệt mỏi trong anh, và những gì anh thấy phía trước mặt, người phụ nữ
có lương tâm kia, tìm nguồn cảm hứng, cắm sâu vào đó một chiếc kim
dài, cẩn thận sắp xếp nó, mở nắm tay lần cuối, nơi dải ga tô và kiểm
tra lại khả năng mình có thể chết trước khi lại ngồi xuống cái ghế bành
duy nhất của một căn hộ trống trải... Mà... Không. Anh say rồi.

Liên lạc được với cô trợ lý của anh giữa hai lớp cửa và để lại một

tin nhắn cho Laurence.

- Tốt lắm, tôi hủy đây. Thế còn tối thứ Hai... Cất cánh vào lúc

19h45. Tôi cho rằng mình đã thành công trong việc chuyển anh lên
hạng ghế xịn hơn... Tôi đã có mã số vé, anh có gì ghi không? cô thứ
nhất hỏi.

- Em đã nhận được tin nhắn của anh, cuối cùng thì người thứ hai

cũng gọi lại, thật là đúng lúc quá anh ạ bởi vì anh biết không, cuối
tuần này em phải gánh mấy bà Hàn Quốc... (Không, anh không biết.)
Này anh, vì em đang nói chuyện với anh, anh không quên Mathilde
đấy chứ hả? Anh đã hứa với nó là sẽ đưa nó ra sân bay hôm thứ Hai...
Em cho là vào đầu buổi chiều, em sẽ nhắc lại cho anh... (Những quầy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.