VÁN BÀI AN ỦI - Trang 389

Nhìn cánh cửa tủ lạnh nhà cô.
Anh hẳn phải có vẻ ngốc nghếch lắm bởi vì cô chìa cánh tay để

chỉ cho anh thế nào là một chai bia.

- Anh vẫn ở đó đấy chứ?
Rồi vì không thể làm anh bối rối vì sự tầm thường của mình, cô

tìm ra được một cách giải thích hợp lý hơn:

- Nó bị liệt nửa sau... Đó là con duy nhất không có tên... Người ta

gọi nó là Đại cẩu và nó chính là quân tử cuối cùng trong nhà này...
Không có nó thì hẳn là tối nay chúng ta đã chẳng ở đây... Tóm lại, tôi,
tôi cũng đã không còn đây nữa...

- Tại sao vậy?
- Ê... Anh vẫn chưa thấy đủ hay sao? cô thở dài.
- Đủ cái gì?
- Những câu chuyện đồng quê ngắn của tôi ấy?
- Chưa.
Và do cô bắt đầu bận rộn gần chậu rửa, anh nhấc một chiếc ghế

tựa và đến bên cô.

- Rửa rau xà lách, tôi biết làm đấy, anh bảo đảm. Nào... Cô ngồi

xuống đây đi... uống chai bia của cô rồi kể cho tôi nghe...

Cô do dự.
Ông chủ thầu chau mày và giơ ngón trở lên như thể anh thử huấn

luyện một chút:

- Sit
Rốt cuộc thì cô cũng ngồi xuống, tháo ủng ra, chỉnh lại vạt váy và

ngả người ra sau.

- Ôi... cô rên rỉ, đây là lần đầu tiên tôi ngồi kể từ tối hôm trước

đấy. Tôi sẽ chẳng bao giờ dậy được nữa...

- Tôi không thể tưởng tượng nổi, Charles nói thêm, là cô làm bếp

cho ngần ấy người ăn trong một chậu rửa kém tiện dụng đến thế.
Thậm chí đây cũng chẳng phải là cách trang trí dân dã mà đây là...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.