VÁN BÀI AN ỦI - Trang 390

Đây là sự khổ dâm! Hay có thể là thói đua đòi làm sang, phải không
nào?

Cô dùng cổ chai bia chỉ cho anh một cánh cửa bên cạnh lò sưởi:
- Sau bếp... Không có người hầu nhưng anh sẽ thấy một chậu rửa

lớn và cả một chiếc máy rửa bát nếu anh chịu khó tìm...

Rồi ợ mạnh.
Cô làm như một Mệnh phụ.
- Tuyệt vời... nhưng mà ờ... không sao, tôi ở lại với cô. Tôi sẽ

xoay xở được...

Biến mât, quay trở lại, bận rộn, mở những cánh tủ bếp, tìm thấy

đồ dùng và sử dụng chúng.

Dưới một ánh mắt khoái trá.
Trong khi anh chiến đấu với lũ sên, nói thêm:
- Tôi vẫn đang chờ tập mói của tôi...
Cô quay người về phía cửa số:
- Chúng tôi đến đây vào... tháng Mười, tôi chắc thế... Sau này tôi

sẽ nói anh biết trong hoàn cảnh nào, hiện tại tôi quá đói để có thể lục
tìm trong tâm trí... Và vài tuần sau đó, khi đêm xuống ngày một sớm
hơn, tôi bắt đầu sợ... Với tôi điều này thật là mệt, nỗi sợ ấy.

Chỉ có mình tôi với lũ nhỏ và tối nào cũng vậy, có những tia đèn

pha ở xa xa... Đầu tiên là ở đầu đường rồi ngày một gần hơn... Tuy
nhiên thế cũng chẳng sao... Chỉ là đèn pha của một chiếc xe đang
đậu... Nhưng chính điều đó mới là tệ hại nhất: cái chẳng sao ấy. Như
một đôi mắt vàng theo dõi chúng tôi vậy... Tôi đã nói chuyện với
René. Ông ây đã đưa cho tôi cây súng săn của cha ông ấy nhưng mà...
Tôi rất mãn nguyện... Thế rồi một sáng, sau khi đưa bọn trẻ đến
trường, tôi đến tiệm spa ở cách đây khoảng hai chục cây số. Mà đó
cũng không hẳn là một tiệm spa... Đúng hơn là một nơi trú chân và
cũng là nơi chất xe hơi hỏng. Một nơi... ờ... dễ thương với một ông
chủ khá... hoành tráng, có thể nói thế. Bây giờ ông ấy là bạn tôi, chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.