VÁN BÀI AN ỦI - Trang 433

Đó chính là điều tôi đã định làm.
Cô xoay một chiếc ghế bành đan bằng mây thiếu mất một tay vịn.

Charles ở vị trí thấp hơn, hai cánh tay vòng quanh đầu gối, ngồi trên
một cái gác chân nhỏ xíu được trải tấm thảm đầy hình nụ hồng và
những lỗ nhậy cắn.

Yên lặng một lúc.
- Ông lão không dễ tính, đó là René phải không?
- Vâng, cô mỉm cười. Đấy, thế này tôi sẽ thích lắm đấy... Tôi sẽ

thong thả thôi... Nhưng tôi sợ là anh ngồi không được thoải mái, phải
thế không?

Anh quay người lại để có thể dựa lưng vào cột đứng lò sưởi.
Lần đầu tiên anh đối diện với cô.
Nhìn khuôn mặt cô chỉ được chiếu sáng bởi ánh lửa mà anh sẽ

giữ này, và vẽ cô.

Bắt đầu bằng đôi lông mày xinh xắn của cô, chúng rất thẳng, sau

đó ờ...

Chỉ toàn bóng tối.
- Cô cứ thong thả nhé, anh thì thầm.
- Đó là một ngày 12 tháng Tám... Sinh nhật Harriet... Ngọn nến

đầu tiên của nó... Một ngày buồn, hay vui, cần phải quyết định. Chúng
tôi đã quyết định làm cho nó một chiếc bánh ga tô và đi tìm những quả
trứng tươi trứ danh kia. Nhưng đó chỉ là cái cớ thôi... Tôi đã tia được
trang trại xa làng này nhân một trong những chuyến đi dạo trước đó và
muốn được thấy nó gần hơn.

Tôi còn nhớ là trời rất nóng, và khi ở dưới con đường lớn trồng

sồi hai bên, chúng tôi đã cảm thấy khá hơn... Một số người bị ốm và
tôi nghĩ đến tât cả những bộ gien nấm đơn bội mà những người không
phải là tôi hẳn đang xác định lớp...

Samuel, trên chiếc xe đạp nhỏ, vừa đạp trước chúng tôi vừa đếm,

Alice tìm những quả sồi “thủng lỗ” và Hattie ngủ trong xe đẩy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.