VÁN BÀI AN ỦI - Trang 478

gần như mới. Có phải do ngủ suốt mười hai tiếng ở nhà Alexis hay do
đêm ngủ ở nhà Vesperies, không còn thấy mệt chút nào nữa.

Gọi một ly cà phê và đứng dậy đi mua một bao thuốc lá.
Quay lại trước quầy rượu.
Vì tình đoàn kết.
Không hút thuốc nữa sẽ là một cách làm rối bản chất của cơn

nghiện.

(Ý tưởng này không phải là của anh.)
Lại ngồi xuống, mân mê một viên đường, ấn móng tay anh vào

vỏ bọc bằng giấy trắng và tự hỏi cô đang làm gì đúng vào giây phút
này...

Mười giờ kém hai mươi...
Họ còn bên bàn ăn không? Họ có ăn tối bên ngoài không? Không

khí có dịu bằng hôm qua không? Lũ con gái có tìm thấy một cái bể cá
tử tế cho Ngài Blop không? Bọn lớn có để kho yên cương trong tình
trạng mà anh em nhà Blason muốn thấy lại khi từ nơi lưu đày trở về
không? Hàng rào cánh đồng liệu có đóng kỹ không? Con Đại cẩu có
lại nằm phục dưới chân chủ chúng không?

Và cô ấy?
Cô ấy có đang ở trước một lò sưởi không? Cô ấy có đọc không?

Có mơ ước không? Nếu có thì mơ điều gì? Cô ấy có nghĩ đến...

Không đi đến cuối câu hỏi này. Đã vật lộn với những bóng ma

trong hơn sáu tháng, vừa mới ngốn một núi khoai tây chiên để gỡ lại
thời gian và những nấc thắt lưng bị thu hẹp và không muốn để tuột
khỏi tầm mắt phần thưởng lớn của anh.

Anh không còn mệt nữa. Đã khoanh hai-ba dự án anh thấy có vẻ

hay, đã bị giao cho một nhiệm vụ quan trọng bậc nhất, phải tìm được
một con lửng ở New York, không biết tên cô nhưng chắc chắn là khi
anh viết “Cô Kate ở Vesperies”, người đưa thư sẽ tìm thấy cô và sẽ
chìa dầu xoa ra cho cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.