VÁN BÀI AN ỦI - Trang 72

Hài lòng như vậy?
Lên cơn giận dữ. Ê, này, giai điệu vớ vẩn ấy là cái quái gì thế hả?
Người ta nhấc máy, buôn dưa lê, người ta nhấc máy.
Anh gọi lại cho cô để mắng cô.

Cô nhấc máy. Em thật lố bịch. Em biết, cô trả lời.
- Em biết.
Và giọng nói dịu dàng của cô hất cẳng anh.
- Tất cả những gì anh sắp nói với em, Charles ạ, em biết cả rồi...

Anh chẳng cần phải giày vò em hay cười vào mũi em đâu, em làm
điều đó một mình được. Nhưng em có thể nói với ai về tất cả những
điều đó, ngoài anh ra? Nếu em có một cô bạn thân, em sẽ đánh thức cô
ấy, nhưng... chính anh là cô bạn thân nhất của em...

- Em đã không đánh thức anh...
Yên lặng.
- Hãy nói với em di, cô thầm thì.
- Chỉ tại đêm tối, anh nói tiếp với giọng khò khè. Nỗi lo đêm tối...
Bà ấy đã nói rất hay, em không nhớ sao? Làm sao người ta lại say

xỉn, mất tự chủ và chết đuối trong ly nước của mình khi chìa tay ra
cho bà... Ngày mai sẽ khá hơn. Bây giờ cần phải ngủ thôi.

Yên lặng kéo dài.
- Anh...
- Anh...
- Anh còn nhớ hôm đó anh đã nói gì với em không? Trong quán

cà phê khốn kiếp đối diện với phòng khám ấy?

- ...
- Anh đã bảo em: “Em sẽ có những đứa con khác...”
- Claire...
- Em xin lỗi. Em dập máy đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.