VÁN CỜ NGƯỜI - Trang 193

mười năm không nguôi, cứ để Văn Hòa đấy, vấn đề ở quan hệ với Oánh
Oánh.

Qua cơn sóng gió Hồ Bằng thấy được tình cảm của Oánh Oánh đối với

mình, ý thức được quan hệ giữa hai người không đơn giản như trước đây.

Hồ Bằng ở nhà điều trị vết thương, Oánh Oánh thỉnh thoảng lại đến

thăm. Trái cây Hồ Bằng không thích ăn, hơn bất cứ thứ gì, thuốc lá là thứ
anh không thể bỏ. Oánh Oánh biếu anh toàn thuốc lá ngon, Hồ Bằng hút
thuốc, lòng những hiểu rõ mình đang nuốt một con dao găm, sau này không
có thuốc ngon chắc chắn khó chịu lắm, sẽ không hút lại nổi thứ thuốc Hồng
Mai ba bốn đồng một bao.

Oánh Oánh đến nhà Hồ Bằng, tình cảm hai người khó bùng lên nổi, vì có

mẹ, chỉ có thể khép cửa ra vào, cửa sổ. Bà mẹ cũng đã nhận ra, bà ưa để ý
đến chuyện vặt vãnh, hỏi con trai chị kia lớn hơn con bao nhiều tuổi. Hồ
Bằng nói “người già đừng để ý chuyện vặt”, nhưng bà vẫn để ý, Oánh Oánh
vừa ra khỏi cửa bà liền lầu bầu, hỏi chuyện này chuyện khác, chưa rõ chưa
chịu thôi.

Hồ Bằng hút thuốc Trung Hoa Bài Oánh Oánh cho, nằm nhà suy nghĩ

trước sau, phải mất mấy hôm anh mới đi đến quyết định. Mẹ anh thích chơi
mạt chược, anh đưa ra một ví dụ dễ hiểu: “Con quyết định chơi một ván
lớn!”.

Bà mẹ hiểu ngay, nghi ngờ nhìn con đầu vẫn còn sưng to: “Tức là lấy cái

nhà chị kia à?”. Hồ Bằng nói: “Vâng!”. Nói xong anh thở phào nhẹ nhõm.

Mẹ hỏi Hồ Bằng: “Con bảo ván bài lớn, lớn đến mức nào? Tốt ở đâu?”.
Hồ Bằng nói: “Nói lớn và tốt ấy là, bài của con ù thì cả đời không phải lo

gì”.

Mẹ hỏi: “Vậy mẹ và thằng Hâm cũng được nhờ chứ?”. Hồ Bằng trả lời,

tất nhiên. Anh giải thích thêm, mục tiêu của cuộc đời là con cái trưởng
thành, để con cái có cuộc sống gia đình êm đẹp, dễ chịu.

Cuộc sống êm đẹp, dễ chịu là gì? Lúc này Hồ Bằng suy nghĩ, anh có

tiền, có nhiều tiền hơn mọi người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.