khen, bảo Trương Lâm phải học tập Cát Hồng để nâng cao chất lượng cuộc
sống gia đình. Anh chỉ vào bàn tiệc đầy màu sắc và hương vị, yêu cầu Cát
Hồng giới thiệu.
Trong món nguội có móng lợn long lanh như thủy tinh, dưới móng lợn
có lót rau xanh, Cát Hồng giới thiệu đấy là món “đi trên lối nhỏ làng quê”.
Kiến Quân khen giỏi, bảo chị không những làm thức ăn ngon, mà tên món
ăn cũng được đầu bếp gọi rất kêu, rất nghệ thuật. Anh bảo Cát Hồng giới
thiệu tiếp.
Cát Hồng chỉ đĩa đỗ vàng trộn giá, gọi đó là món “mẹ con ở nhà”; món
thịt mõm lợn thái chỉ và tai lợn trộn nước sốt chị gọi là “chuyện tình ngoài
hôn nhân”, ớt xanh nhồi thịt gọi là “Tổng biên tập chơi bài”.
Kiến Quân nhìn Xuyên Thanh, mặt anh rất khó coi. Tên thức ăn Cát
Hồng lấy từ lòng mình để chĩa vào chồng. Món ớt xanh nhồi thịt gọi là
“Tổng biên tập chơi bài” rõ ràng là chỉ người phụ nữ đánh mạt chược chui
xuống gầm bàn nhét tiền vào đồ lót.
Kiến Quân nâng ly rượu lên dàn hòa: “Nào, uống đi, uống đi!”
Cát Hồng ngửa cổ cạn một li, Xuyên Thanh không uống, anh đặt li rượu
xuống, cầm đũa gắp món đậu vàng trộn giá đỗ, nói: “Đây là món có mắt
không trông, chỉ món mõm lợn thái chỉ trộn tai lợn, nói: “Đây là món nói
nhảm”. Anh bưng đĩa ớt xanh nhồi thịt đặt trước mặt Cát Hồng, nói: “Đây
là món ăn không nói có”.
Nhìn Xuyên Thanh và Cát Hồng đang nói nhau ngay trong bàn ăn, vợ
chồng Kiến Quân không biết khuyên can thế nào. Họ không dám nói nhiều,
vì không khéo lửa cháy lại đổ thêm dầu, chọc giận bất cứ bên nào cũng làm
cho sự việc thêm phức tạp.. Kiến Quân ra hiệu cho Xuyên Thanh có con gái
cùng ăn, không nên nói gì. Trương Lâm dùng khuỷu tay thúc vào người Cát
Hồng như bảo đừng nói nữa.
Cát Hồng đứng dậy, bưng đĩa rau khao xào thịt thủ, đây là món uống
rượu Kiến Quân và Xuyên Thanh đều thích. Từng cọng rau non búng đẫm
mỡ. Cát Hồng nói: “Đây là món gì? Đây là ‘gậy đánh kẻ bạc tình’ món tủ
của em”.