VÁN CỜ NGƯỜI - Trang 310

phương, nhưng trước bản thỏa thuận chặt chẽ từng chi tiết, họ buộc phải tự
kiềm chế nhiều hơn.

Hữu Ngư đến thăm Văn Hòa đang lao động cải tạo ở nông trường trồng

chè Phù Dung. Lúc về anh kể lại tình hình cho Oánh Oánh nghe.

Oánh Oánh hỏi Văn Hòa thế nào, Hữu Ngư nói: “Cậu ấy rất béo, người

đen vì phơi nắng, uống một lúc nửa ang nước”. Anh ta như trao đổi với
Oánh Oánh: “Anh Hòa nhờ tôi nói lại với chị, anh ấy không oán giận chị”.

Oánh Oánh bật lên một tiếng cười: “Vậy là bây giờ anh ấy đang rất giận,

em biết ý của anh ấy”.

Chị xin Hữu Ngư địa chỉ của Văn Hòa, gửi thư cho anh: “Anh Hòa, đừng

nói gì nữa, nói cũng không còn ý nghĩa, chờ anh ra, em sống thế nào thì anh
sẽ sống như thế”.

Hữu Ngư không nói với Oánh Oánh chuyện hai người ăn với nhau một

bữa cơm ở nông trường trồng chè, gọi cho anh những món anh thích ăn.
Văn Hòa thấy bát tôm say trên bàn bỗng mặt biến sắc, nếu không có cán bộ
quản giáo đứng bên cạnh có thể anh sẽ đổ bát tôm say. Anh nhìn Hữu Ngư
khóc.

2

“Mở một xưởng may”. - Tiểu Mãn nói với Vân Tài về tính toán của

mình.

Vân Tài vốn khuyến khích Tiểu Mãn thôi việc để về nhưng lúc này lại do

dự.

Hai vợ chống cùng ra khỏi biên chế sẽ không có đường lùi. Vậy tiền mở

xưởng, nếu thua lỗ không còn lối thoát, sẽ phải thế nào? Tuy nhiều người
mở xưởng may rất phát tài, nhưng đến lượt mình liệu có còn làm ăn được
nữa không? Sản xuất quần áo có còn nóng nữa không? Vấn đề quá lớn.

Tiểu Mãn rất quyết tâm, anh tính toán rất tỉ mỉ. Lúc đầu anh không đồng

ý để Vân Tài mở xưởng may vì anh không muốn mở xưởng nhỏ, muốn
đăng kí làm một công ty. Anh đã nghĩ đến cả tên công ty, gọi là Công ty
may Bè Bạn. Không biết bằng cách nào anh đã thuyết phục được mẹ ủng
hộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.