VÁN CỜ NGƯỜI - Trang 368

Đến trạm thu phí, Cát Hồng trông thấy xe của cơ quan thành phố đều vẫy

lại, chị biết số xe của thành phố Tứ Phương, chị muốn để Xuyên Thanh
ngồi xe của cơ quan về.

Vẫy mấy xe, có thể họ không muốn chở hai người. Vấn đề là sức khỏe

của Xuyên Thanh, anh chỉ vào người ngồi trong xe, cười khà khà: “Tôi
quen anh! Chúng ta đã từng chơi mạt chược… Ban Kiểm tra - kỉ luật đã sờ
gáy anh chưa? Bảo với tôi…”, “Ha ha, mặt đỏ như Quan Công, rượu uống
nhiều, ăn nhậu bằng tiền công quĩ…”.

Khó khăn lắm mới vẫy được xe của Ban tuyên giáo, người ngồi trong xe

bảo họ xuống xã, mười một, mười hai giờ đêm mới về Tứ Phương. Cát
Hồng nói không sao, một giờ đêm về đến nhà cũng được”.

Vừa lên xe, Xuyên Thanh vỗ đầu, nói: “Tôi nhớ ra rồi, có phải lúc họp

cậu Từ mở bài Đông phương hồng nhầm bài Quốc tế ca chứ gì, vì cái sơ
suất này mà anh không ngóc đầu nổi, ngay cả chức phó trưởng phòng cũng
không lên nổi. Bảo để điều các anh về báo buổi chiều, tôi không nhận, tôi
sợ làm lãnh đạo anh lắm. Ha ha…”.

Cát Hồng cấu Xuyên Thanh một cái, anh không nói gì. Người lái xe nói:

“Anh Từ bây giờ cỡ rồi, là một tay có hạng, phụ trách việc truy quét phim
đồi trụy, độc hại”.

Xuyên Thanh hỏi: “Có chơi mạt chược không?”. Từ không để ý đến anh,

người lái xe cũng im lặng.

“Tôi biết các anh không chơi bài, anh cũng không chơi. Chơi mạt chược

phải biết cục diện ván bài, người không biết chắc chắn không làm quan
được. Với lại, thực chất của quan trường là chiếu bạc. Quan trường chỉ là
chiếu bạc, ha ha…”

Cát Hồng ngắt lời Xuyên Thanh, nói với Từ: “Anh ấy điên đấy, anh cứ

để anh ấy ba hoa”.

Xuyên Thanh nói: “Tôi không điên, bệnh viện đã chữa khỏi cho tôi rồi,

bác sĩ cho tôi về nhà”.

Từ bảo không xuống xã nữa, mà về thẳng Tứ Phương. Xuyên Thanh nói

một câu rất tỉnh táo: “Đừng vì tôi mà mất việc của các anh”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.