VÁN CỜ NGƯỜI - Trang 164

nổi. Còn chuyện bồ bịch chỉ đồn thổi vậy thôi, không thể có thật”.

Đại Trung quay sang hỏi Hồ Bằng gần đây bận gì, tại sao ít gặp. Hồ

Bằng đãi bôi vài câu bảo gần đây phải học tập, chuẩn bị thi lấy chứng chỉ
luật sư. Hữu Ngư bảo, đúng là việc tốt, sau này làm cố vấn luật cho công ty
của anh ta, đỡ phải mất tiền thuê luật sư ngoài.

Hồ Bằng cũng tính như vậy. Gần đây chơi mạt chược cũng đã kém,

không dám chơi. Muốn xa Oánh Oánh phải tìm lý do. Đối với Hồ Bằng,
còn một nửa chương trình chuyên ngành luật chưa thi xong thì chưa thể nói
thi tư pháp. Anh cảm thấy ngượng nói với Hữu Ngư chuyện học hành của
mình, chẳng qua chỉ là sĩ diện vậy thôi.

Hồ Bằng lại đem chuyện học thi nói với Oánh Oánh, anh tỏ ra rất đàng

hoàng vì đã ôn tập một lần ở chỗ Hữu Ngư.

Oánh Oánh rất ủng hộ, rất khen cách làm của Hồ Bằng. Chị nói, chị thích

những người đàn ông phấn đấu vươn lên. Văn Hòa cũng có một thời gian
vươn lên, sau đấy tự tụt hậu, đấy cũng là nguyên nhân để chị thất vọng vì
chồng.

Oánh Oánh cảm thấy Hồ Bằng rất nên học xong chuyên ngành luật, có

thể vì anh biết luật pháp nửa vời nên đã làm hại Vân Tài. Một sự việc cỏn
con như vậy không đáng làm kinh thiên động địa, sẽ không đáng bắt Vân
Tài phải ra đầu thú, sự việc đã xảy ra rồi xử lý cũng không muộn. Chị nghe
nói chuyện ở nhà máy bột giấy, Vân Tài và những người khác chỉ là quân
tốt trở thành vật hi sinh cho những cuộc đấu đá chính trị của ai đó.

Oánh Oánh không dám trách cứ Hồ Bằng, nghe anh nói dành thời gian

cho học tập, hỏi anh sau này có chơi mạt chược nữa không? Anh bảo
không. Oánh Oánh nói: “Anh là một người vô cùng nhát gan, bài thuận tay
mới đánh, không thuận tay thì thôi không đánh”.

Hồ Bằng không nói được gì. Oánh Oánh đã điểm đúng huyệt của anh.

VI. MẠT CHƯỢC

1

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.