VẠN CỔ THẦN ĐẾ - Trang 288

Khi Thiểm Hồn kiếm đâm đến trước mặt Hắc Sắc Cự Miêu, bảy

đường kiếm khí tụ tành một đường, đâm xuống cằm của Hắc Sắc Cự Miêu.

Hắc Sắc Cự Miêu kêu thảm một tiếng, nặng nề rơi xuống đất, kêu lên:

“Đau quá! Đau chết bổn tọa rồi! Thiếu niên, sao ngươi lại mạnh như vậy?
Tu vi của ngươi chỉ là Hoàng Cực cảnh trung cực, sao có thể bộc phát được
sức mạnh của Hoàng Cực cảnh đại viên mãn?”

“Ngươi có thể chất cường đại, lẽ nào ta không có? Nếu như ở cùng

cảnh giới, có lẽ ta sẽ yếu hơn ngươi mấy phần nhưng hiện giờ ta cao hơn
ngươi một cảnh giới, ngươi tuyệt đối không phải đối thủ của ta.” Trương
Nhược Trần cầm kiếm đi tới.

Hắc Sắc Cự Miêu quả thực rất mạnh, nếu như cùng cảnh giới, nói

không chừng Trương Nhược Trần còn không phải đối thủ của nó. Dù sao
thì nó cũng có thân thể bất tử, quả thực đao thương bất nhập.

Hắc Sắc Cự Miêu thấy Trương Nhược Trần đi tới, vội vàng nói:

“Thiếu niên, bổn tọa cảm thấy nếu như chúng ta ai cũng không làm gì được
người kia, hà tất gì phải tiếp tục đánh nữa chứ? Cứ coi như có tiếp tục đánh
tiếp cũng sẽ lãng phí thời gian. Vì sao không ngồi xuống từ từ nói chuyện?”

Lực phòng ngự của Hắc Sắc Cự Miêu thực sự rất mạnh, ngay cả

Thiểm Hồn kiếm cũng không phá nổi phòng ngự của thân xác nó, tiếp tục
đánh nhau, coi như Trương Nhược Trần có thể đánh bại nó, cũng tuyệt đối
không giết được nó.

Trương Nhược Trần dừng lại, nói: “Nếu ngươi có thể trả lời ta mấy

vấn đề, ta có thể tạm thời từ từ nói chuyện với ngươi.”

Hắc Sắc Cự Miêu ngồi dưới đất, ưỡn cái bụng tròn xoe ra, thoải mái

nói: “Hỏi đi! Bổn tọa biết chuyện mười vạn năm trước, mười vạn năm sau,
trên trời dưới đất, không có chuyện gì là bổn tọa không biết!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.