VÂN HẢI NGỌC CUNG DUYÊN - Trang 378

kêu ồ một tiếng: “Trời đang ấm áp thế này, sao đột nhiên lạnh đến thế!” rồi
trở tay phất lại, Mạnh Thần Thông giật mình, chỉ cảm thấy chưởng lực của
đối phương không hề mạnh mẽ, tựa như gió mùa xuân quét qua mặt khiến
cho người ta mỏi mệt không thể khởi kình được.

Phùng Lâm trách: “Ông làm như thế, tôi chẳng thể nào đánh nhau được
nữa!” Huyền Phong nói: “Ta chưa hỏi tội ngươi, trái lại ngươi trách ta là
sao?” Phùng Lâm nói: “Thật kỳ lạ, tôi đắc tội ông chỗ nào?” bà ta đang nói
thì Mạnh Thần Thông lại bổ tới tiếp một chưởng, Huyền Phong nói:
“Được, Lâm nha đầu, ngươi đừng giận, ta sẽ để cho ngươi đánh cho đã”.
Phùng Lâm dùng thân pháp khinh công Di hình hoán vị tránh chính diện,
trả lại một chiêu, chợt cảm thấy chưởng lực của Mạnh Thần Thông tựa như
đã yếu đi mấy phần, đang định truy kích thì Huyền Phong chợt chặn trước
mặt họ, cười hì hì: “Lâm nha đầu, ngươi đừng cứ mãi đánh nhau không
thèm nói chuyện với ta chứ”. Công phu của Phùng Lâm tuy cao nhưng gặp
phải nhân vật thuộc hàng nhất lưu trong tà phái như Mạnh Thần Thông thì
không thể phân tâm, bà ta tức giận dừng bước, nói: “Được, lão đạo sĩ, ông
muốn gì thì nói mau”.

Huyền Phong nói: “Được, ngươi nghe đây. Bây giờ ta sẽ hỏi tội ngươi. Kim
Thế Di là khách của ta, sao ngươi lại đánh y trước mặt cửa nhà ta, có phải
không nể mặt ta hay không?” Phùng Lâm nói: “Ồ, té ra tên tiểu tử ấy còn là
khách của ông. Huyền Phong lão đạo, ông cứ mặc kệ chuyện này”. Huyền
Phong nói: “Lão đạo suốt đời thích lo chuyện bao đồng, huống chi chuyện
này xảy ra trước cửa nhà ta, ta làm sao có thể mặc kệ được?”

Đang bị kẻ cường địch vây đánh mà Huyền Phong và Phùng Lâm vẫn cười
nói như thường, hoàn toàn chẳng coi đối phương vào đâu, khi họ đang nói
chuyện thì Diệt Pháp đã đánh tới hai trượng, Mạnh Thần Thông cũng phát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.