VÂN HẢI NGỌC CUNG DUYÊN - Trang 380

không tin lời mẹ?” Lý Tâm Mai nói: “Dù y thật sự thích người khác, con
cũng phải hỏi cho rõ ràng”. Nàng miệng thì nói, chân thì chạy không
ngừng.

Phùng Lâm thở dài, thầm nhủ: “Đứa trẻ này còn cố chấp hơn cả mình”. Bà
biết không thể nào cản trở được, chỉ đành để mặc nàng. Khi lên đến đỉnh
núi thì chỉ thấy trước cung Thượng Thanh im lặng như tờ, nào đâu hình
bóng của Kim Thế Di? Lý Tâm Mai thất vọng đứng ngây người ra, Phùng
Lâm rầu rĩ thấy con gái nói:

“Về thôi, y không chịu gặp con, con tìm cũng vô dụng”. Lý Tâm Mai lẩm
bẩm: “Y thật sự đã thích người khác? Là ai? Là ai?” Phùng Lâm biết rõ tính
tình của con gái, thầm nhủ: “Cứ nói cho nó biết để nó nản lòng. Đau đớn
một lúc còn hơn khổ sở suốt đời”. Thế rồi mới nói: “E rằng người hắn thích
không chỉ một. Nào là Cốc cô nương gì đó, lại còn có Lệ cô nương. Ta
không biết y thực sự thích ai!” Lý Tâm Mai nói: “Cốc tỷ tỷ? Lệ cô nương?
Ồ, đó chẳng phải Cốc Chi Hoa và Lệ Thắng Nam sao?” Phùng Lâm nói:
“Đúng thế, Cốc Chi Hoa thì mẹ biết, ả là đệ tử quan môn của Lữ Tứ
Nương.

Còn Lệ cô nương thì mẹ cũng gặp, hình như là Lệ Thắng Nam mà con vừa
mới nói!” Lý Tâm Mai nói: “Mẹ, mẹ có nghe nhầm không?” Phùng Lâm
nói: “Mẹ theo dõi hai người bọn họ, khi lên đến cung Thượng Thanh thì
nghe Kim Thế Di thổ lộ với CốcChi Hoa. Thật buồn cười, lúc đầu y còn
tưởng Cốc Chi Hoa là Lệ cô nương. Té ra y hẹn với Lệ cô nương ở đây”.

Lý Tâm Mai lẩm bẩm: “Y hẹn với Lệ Thắng Nam ở dây, ồ, con hiểu rồi!”
Phùng Lâm nói: “Con hiểu rồi thì tốt!” Lý Tâm Mai nói: “Chuyện gì thế
này, con chẳng hiểu gì cả!” Phùng Lâm sờ trán con gái, cũng chẳng thấy có
gì khác lạ, bà ta thầm nhủ: “Sao lúc thì nó nói là hiểu, lúc thì bảo không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.