VÂN HẢI NGỌC CUNG DUYÊN - Trang 461

người đều mệt rã rời.

Chợt nghe tiếng gầm của con kim mao thoa từ xa vọng tới, Mạnh Thần
Thông lo lắm, nói: “Nếu quái nhân ấy lại dắt hai con quá thú nữa, chẳng ai
trong chúng ta thoát nạn”. Lệ Thắng Nam cười: “Ngươi hãy yên tâm, y
không tới nữa đâu, bây giờ y cũng trị thương cho con kim mao thoa”.

Mạnh Thần Thông trợn mặt, nói: “Lệ cô nương, lúc nãy tại sao quái nhân
tha cho ngươi?” Lệ Thắng Nam nói: “Ta tự có cách khắc chế y, nhưng ta
cần gì phải nói cho ngươi nghe”. Mạnh Thần Thông cụt hứng, trong lòng
nửa tin nửa ngờ, cứ nhìn vẻ mặt bí hiểm của Lệ Thắng Nam, dù y tung
hoành cả đời nhưng lúc này cũng không khỏi lo lắng!

Đang yên lặng chợt nghe tiếng kêu gào, mọi người nhìn về hướng ấy thì chỉ
thấy Tàng Linh thượng nhân bế Vân Linh Tử đang khóc ròng. Kim Thế Di
thầm nhủ: “Mình chỉ lo trị thương cho mình mà quên Vân Linh Tử”. Chàng
vội bước tới thì thấy sắc mặt trắng bệt, hơi thở yếu ớt, người lạnh ngắt, rõ
ràng đã khó sống.

Kim Thế Di đặt chưởng vào huyệt đại trữ ở phía sau lưng Vân Linh Tử,
chàng vận nội lực đẩy vào, rồi hỏi: “Ngươi có chuyện gì chưa làm xong?”
té ra Vân Linh Tử đã đến lúc hấp hối, chỉ còn lại hơi thở cuối cùng, dù có
thân tiên cũng khó cứu, Kim Thế Di chẳng qua là giúp y đè ngụm khí cuối
cùng để y để lại di ngôn. Vân Linh Tử rùng mình, từ từ mở môi. Côn Luân
tản nhân vội vàng kề tai vài sát miệng y, chỉ nghe y nói ngắt quãng: “Xin...
xin đem xác của vợ chồng ta... chôn chung với nhau, ngươi... ngươi cũng
quay về cho sớm... đừng... đừng mong bí kíp võ công gì nữa, hỡi ơi, Thanh
Nương chết vì ta, chết rất thê thảm, ta... ta có lỗi với nàng”. Nói xong mấy
câu thì cuối cùng đứt hơi, toàn thân cứng đờ.

Côn Luân tản nhân cùng vợ chồng Vân Linh Tử và Tang Mộc Lão vì tìm bí
kíp võ công của Kiều Bắc Minh nên từ Tây Tạng đến đây, Tang Mộc Lão

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.