VÂN HẢI NGỌC CUNG DUYÊN - Trang 463

cô làm gì thế?”

Lệ Thắng Nam suỵt một tiếng, kề tai chàng khẽ nói: “Đừng lên tiếng, mau
theo tôi!” Kim Thế Di ngạc nhiên, Lệ Thắng Nam kéo tà áo chàng, chàng
bất đồ cùng nàng bước ra khỏi lều.

Thấy Mạnh Thần Thông, Côn Luân tản nhân đang trực đem, Lệ Thắng
Nam kéo Kim Thế Di nằm rạp trong bụi cỏ, hình như nàng đã nghe được gì
đó cho nên nhìn quanh nhìn quất, Lệ Thắng Nam chợt bóp cổ họng phát ra
tiếng kêu tu tu, một con chim từ trong rừng bay vút qua, cũng phát ra tiếng
kêu tu tu, Côn Luân tản nhân rất nhát gan, nghe thế thì vội vàng ngồi sụp
xuống. Lệ Thắng Nam kéo vai Kim Thế Di, khẽ nói: “Đi thôi!” Kim Thế
Di thi triển khinh công lướt ra mười mấy trượng như một làn khói, Côn
Luân tản nhân không hề phát giác.

Lệ Thắng Nam cười nói: “May mà không phải Mạnh Thần Thông trực
đêm, nếu không chúng ta không qua nổi mắt y. Này, tôi kêu có giống tiếng
con chim lạ ấy không? Chắc nó tưởng tôi là đồng loại bay đi tìm bạn. Côn
Luân tản nhân thì nhát gan!”

Kim Thế Di cười nói: “Cô nương thật lắm trò! Nhưng cô kéo tôi đến đây
làm gì?” Lệ Thắng Nam nói: “Đương nhiên là đi tìm bí kíp võ công của
Kiều Bắc Minh!”

Kim Thế Di rất lấy làm ngạc nhiên, nói: “Cô nương làm sao biết bí kíp võ
công giấu ở đâu?” Lệ Thắng Nam nói: “Đừng hỏi nhiều, cứ theo tôi là
được. Khó khăn lắm chúng ta mới đến được đây, vốn tìm bí kíp võ công,
chả lẽ để cho Mạnh Thần Thông nẫng tay trên? Tìm không được cũng phải
tìm!”

Kim Thế Di bước theo Lệ Thắng Nam mà lòng đầy thắc mắc, đi đến chân
núi thì Lệ Thắng Nam chọn một con đường lên núi, trong chốc lát đã lẩn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.