VÂN HẢI NGỌC CUNG DUYÊN - Trang 66

Lương Vũ Sinh

Vân Hải Ngọc Cung Duyên

Dịch giả: Cổ Nguyệt

Hồi Thứ Tư

Gió bụi kỳ văn truyền hậu thế

Võ lâm bí sự động hùng tâm

Giang Nam mừng rỡ kêu lên: “Có đúng là Bích linh đơn không?” Dương
Liễu Thanh cười nói: “Chả lẽ ta gạt ngươi, hãy mau uống vào, ba viên Bích
linh đơn ít nhất cũng có được ba năm công lực! ” Giang Nam huơ chân
múa tay, cười nói: “Ngày mai tôi không cần lên đường nữa! ” Trâu Giáng
Hà ngạc nhiên, hỏi: “Lên đường làm gì? Ồ, té ra huynh đến đây rồi lập tức
sẽ ra đi? Mấy năm không gặp mà huynh chỉ ở lại được hai ngày?”
Giang Nam nói: “Muội còn nóng tính hơn cả huynh, muội vẫn chưa hỏi rõ,
ta chỉ nói một câu mà muội đã trách ta.” Trâu Giáng Hà bĩu môi nói:
“Được, vậy tôi hỏi huynh, huynh sắp phải đi đâu?” Giang Nam nói: “Đi xin
Đường Kinh Thiên một đóa Thiên Sơn tuyết liên.” Trâu Giáng Hà cười nói:
“Huynh nghĩ thật hay ho. Đường ca ca tuy khẳng khái nhưng cũng không
tùy tiện cho huynh một đóa Thiên Sơn tuyết liên. Thôi được, nay đã có ba
viên Bích linh đơn thì không cần phải đi xin tuyết liên nữa, hãy mau uống
vào.”
Giang Nam nói: “Không, tôi phải mang về cho đại tẩu của tôi.” Trâu Giáng
Hà nói: “Huynh có đại tẩu từ khi nào?” Giang Nam nói: “Tôi gọi công tử
của tôi là đại ca, vợ của y chẳng phải là đại tẩu của tôi hay sao?” Trâu
Giáng Hà nói: “Ồ, tôi nhớ ra rồi, công tử nhà huynh là người họ Trần, có
phải là Trần Thiên Vũ không?” Giang Nam nói: “Đúng thế, chúng tôi đã
kết bái làm huynh đệ.”
Trâu Giáng Hà nói: "Ồ, té ra là huynh muốn lấy lòng nghĩa huynh với nghĩa
tẩu, nhưng cũng đâu cần dùng loại linh đơn diệu dược hiếm có như thế
này!” Giang Nam nói: “Tôi không thể không đem về! Nếu không có Thiên
Sơn tuyết liên đại tẩu sẽ mất mạng!” Dương Liễu Thanh thấy họ càng nói
càng rối, cười rằng: “Giang Nam, ngươi cứ từ từ mà nói, Hà nhi con đừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.