VÂN HẢI NGỌC CUNG DUYÊN - Trang 67

cắt lời.”
Giang Nam nói cả một hồi thì mọi việc mới rõ. Lúc này Trâu Giáng Hà mới
biết vợ của Trần Thiên Vũ bị trúng độc tiễn cho nên Giang Nam mới đi xin
Thiên Sơn tuyết liên, trong lòng hơi tiếc cho chàng nhưng càng bội phục
nghĩa khí của chàng, vì thế mới cười nói: “Vậy huynh không thể uống ba
viên linh đơn này được. Võ công còn có thể luyện được. Lúc trước cha của
Đường Kinh Thiên là Đường Hiểu Lan là đệ tử của ông ngoại tôi, nay võ
công của nhà họ Dương chúng tôi tuy không bằng phái Thiên Sơn nhưng
nội công thì hơn họ.” Dương Liễu Thanh cười nói: “Hà nhi, con đừng nói
bừa, bản lĩnh của Giang Nam hơn con rất nhiều, con định muốn nhận hắn
làm đồ đệ?” nhưng Giang Nam lại vái Trâu Giáng Hà một cái rồi nói: “Sư
phụ” rồi quay sang Dương Liễu Thanh nói: “Tiểu diệt không học được
công phu căn cơ, nếu được dạy từ đầu thì tốt còn gì bằng!” Trâu Giáng Hà
mỉm cười né tránh đại lễ của chàng, dưới ánh trăng chỉ thấy đôi gò má nàng
hơi ửng hồng. Trâu Tích Cửu bước ra sân, ngửa đầu kêu: “Này, các người
đứng trên đó làm gì? Hãy mau xuống tiễn khách.”
Dương Liễu Thanh cười nói: “Giang Nam, đêm nay ngươi trấn áp quần
hùng, họ đều muốn gặp ngươi, ta sẽ dẫn kiến cho ngươi.” Giang Nam nói:
“Không, tôi không xuống.” Dương Liễu Thanh nói: "Sao, có gì e ngại ư?”
Giang Nam nói: “Không, đêm nay người đánh bại kẻ địch không phải là
tiểu diệt, tiểu diệt làm sao có thể xuống nghe họ khen ngợi được!” Dương
Liễu Thanh cười nói: “Đừng như trẻ con nữa.” Giang Nam lắc đầu quầy
quậy: “Không, tiểu diệt phải tìm Kim Thế Di.” Dương Liễu Thanh nói: “Y
lai vô ảnh khứ vô hình, biết tìm ở đâu?” Giang Nam nói: “Cô cô không biết
tánh tình của Kim Thế Di, y biết tiểu điệt thật lòng tìm thì sẽ tự âm thầm
đến tìm tiểu diệt.” Trâu Giáng Hà nói: “Được, muội cũng theo huynh!”
Dương Liễu Thanh lắc đầu, nói: “Hai đứa trẻ này thật ngang bướng, giống
lúc ta còn trẻ. Thôi được, dù sao trời cũng đã sắp sáng, sau khi trời sáng mà
các con vẫn chưa tìm được tên ăn mày điên rồ ấy thì hãy mau quay về! "
Giang Nam tuy nói có vẻ tự tin nhưng thực sự trong lòng cũng không nắm
chắc lắm, chàng và Trâu Giáng Hà ra ngọn núi phía sau, kêu lớn một hồi
vẫn không nghe tiếng trả lời, Giang Nam dần nhụt chí, Trâu Giáng Hà cười

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.