VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 119

Thanh chưa về nên bàn luận với nhau:
- Địch đại ca đi có một mình, không biết đàng xá thề mà mà đến bữa nay
chưa về, vậy ta chỉ để một đứa ở lại giữ trại, còn một đứa phải đi tìm đại ca
mới được.
Nói vừa dứt thì thấy quân sĩ vào báo:
- Chúng tôi thấy xa xa có một đạo binh kéo đến, không biết là binh của ai.
Lý Nghĩa nói:
- Chúng ta giải chinh y, lẻ nào lại có quân đến cướp làm gì thứ của đó.
Qua một lúc lại có quân vào báo:
- Đạo quân ấy đang xốc tới trại ta.
Lý Nghĩa lật đật bước ra cửa trại xem thử thì thấy có hai vị đại vương dẫn
năm ngàn lâu la áp tới.
Trương Trung thấy vậy kinh hãi la lớn:
- Giặc tới! Giặc tới!
Hai anh em lật đật chạy vào trại nai nịt lên ngựa chống cự, song không kịp
nên phải rút kiếm trong lưng chống đỡ.
Đánh được năm bảy hiệp, hai người không chống nổi hai tên tướng cướp
nên phải bỏ chạy ra ngoài đồng vắng mà lánh nạn.
Ngưu Kiện và Ngưu Cang rượt theo, còn quân sĩ thấy Trương Trung và Lý
Nghĩa bỏ chạy nên cũng vỏ trại chạy tứ tán.
Bọn lâu la vào trại thu đoạt hết chinh y và lương thảo chở về Ma Bàng sơn.
Lúc này Lý Kế Anh đến nơi gặp Trương Trung và Lý Nghĩa kể lại âm mưu
của Ngưu Kiện và Ngưu Cang vừa rồi là âm mưu của Tôn Tú mua chuộc
để làm hại Địch Thanh.
Lý Nghĩa nghe xong nổi giận nói:
- Té ra mưu này cũng là do Tôn Tú và Tôn Vân cả. Chúng ta không thể bỏ
qua được.
Trương Trung nói:
- Bây giờ chúng ta phải đến Ma Bàng sơn mà đòi lại chinh y.
Lý Nghĩa nói:
- Chúng ta phải dồn lực lượng đánh một trận mới tiêu diệt nổi.
Lý Kế Anh nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.