VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 169

Hạ, giết được năm tướng thì có lòng kính trọng lắm.
Một hôm có sai quan trở về thuật hết các việc trong triều sai Tôn Võ ra
kiểm tra cho Dương Tôn Bảo nghe, rồi lại trao thơ của Hàng Kỳ cho
Dương Thanh xem.
Dương Thanh xem thơ ấy rồi mỉm cười nói:
- Bàng tặc thật làm gian kế, cứ mong lòng hãm hại kẻ trung thần.
Liền đem sự việc kể lại cho Dương Nguyên soái nghe.
Dương Nguyên soái nói:
- Việc ấy có mặt Địch Khâm sai ở đây ta có sợ gì? Còn việc kho tàng thì
mấy năm nay không hề có sơ suất, dẫu gian thần có tra xét ta cũng không
lo.
Phạm Trọng Yếm nói:
- Tuy vậy mặc dầu, dong Tôn Võ là anh em với Tôn Tú, cũng là phe phản
thần, tôi e nó kiếm cớ mà vu khống, chi bằng chúng ta tìm cách mà hại nó
trước thì hơn.
Dương Tôn Bảo nói:
- Như vậy ngài có kế chi chăng?
Phạm Trọng Yếm nói:
- Việc ấy không khó gì. Nguyên soái cứ niêm phong các kho lại không cho
kiểm tra. Tôi tưởng Tôn Võ là đứa tham lam của hối lộ. Ta giả vờ lo lót cho
nó thật nhiều. Chờ khi nó về rồi ta sẽ cho người đón đường mà bắt nó, giật
số bạc ấy làm bằng, rồi làm biểu chương hài tội nó đồng thời tâu hết việc
Lý Thành mạo công. Làm như vậy ắt Bàng Hồng bị tội liên can.
Dương Tôn Bảo nói:
- Mưu ấy rất hay, song e Tôn Võ không dám nhận của hối lộ thì biết làm
sao?
Phạm Trọng Yêm nói:
- Việc ấy Nguyên soái cứ để mặc tôi. Hễ là bọn gian tham thì ham mê của
hối lộ, tránh sao cho khỏi.
Bàn tính xong, khiến quân dọn tiệc ăn uống, đợi Tôn Võ đến.
Hôm sau, Dương Tôn Bảo truyền quân niêm phong hết các kho tàng để lập
kế hại Tôn Võ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.