VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 215

Thiên tử phán:
- Trẫm tưởng đại thần trong triều cũng có người ngay kẻ vạy, song nghĩ vì
Trầm thị là vợ của một người võ chức rất nhỏ mà lại từ Tam Quan đến đây
xa xôi lắm, lẽ nào lại làm quen với đại thần đặng để cậy làm tờ ngự trạng
ấy, vì vậy Trẫm tưởng chắc là người chủ sử đó là người ở ngoài Tam Quan,
nhưng chưa biết là ai. Thôi trẫm nói với Bao khanh như vầy, bây giờ chẳng
nên tra xét người chủ sử làm chi cho dông dài, cứ việc tra xét việc ở đây mà
thôi.
Bao Công tâu:
- Chẳng phải tôi muốn tra xét chủ sử làm chi, song giận người ấy là đại
thần trong trào, hiểu thông pháp luật còn phạm pháp. Ấy thiệt là có dạ khi
quân, có lòng hãm trung lương. Theo ý tôi chắc là loài gian tặc, ham của
hối, mà không kể tiếng xấu lưu truyền. Tuy Trầm thị không quen biết chi
với thằng nịnh thần ấy, song nếu nó vãi vàng bạc ra cho nhiều thì nó cũng
hóa ra người quen biết.
Bàng Hồng nghe Bao Công tâu như vậy thì giận lắm, nghĩ thầm:
- Bao Hắc tử thiệt là không kể đến ai hết, dám tới giữa trào bươi móc công
việc mà mắng nhiếc ta như vậy. Nếu ta có quyền phép thì chém quách cho
đỡ giận...
Bao Công lại tâu tiếp:
- Xin Bệ hạ xét lại mà phán đoán cho minh bạch, đặng trừ bọn nịnh thần
trong trào. Nay tôi dám chắc rằng người làm bản ngự trạng này là người Bệ
hạ tin cậy và thương yêu.
Bàng Hồng nghe tâu như vậy thì nghĩ thầm:
- Bây giờ lão định quyết cho ta rồi còn gì đâu.
Thiên tử nghe Bao Công tâu như vậy thì biết ý Bao
Công định quyết cho Bàng Hồng rồi, nên kêu Bao Công nói:
- Bao khanh ơi! Trẫm đã nói với Bao khanh cạn lời, sao Bao khanh cứ nài
nỉ tra xét người chủ sử như vậy. Vả người chủ sử không phải là người
chánh tội, dẫu có tra ra cũng không phải là nặng. Thôi Bao khanh đừng để
ý đến làm chi.
Bao Công thấy Thiên tử nói như vậy thì biết ý Thiên tử muốn che chở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.