VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 240

mà tôi cũng mang ơn nữa.
Vương Bình nói:
- Nhân huynh lại nói chi lời ấy, anh em mình thuở nay đã cùng nhau tương
đắc, lẽ nào nhân huynh lại không rõ lòng tôi sao?
Bao Công nói:
- Vả chăng việc này đối với tôi rất quan trọng, nếu nhân huynh để sơ sẩy thì
tôi không khỏi phạm tội khi quân.
Vương Bình nói:
- Vả tôi với nhân huynh là người đồng hương, lại đồng liêu nữa, nếu nhân
huynh bị tội khi quân thì tôi cũng lo phương kế mà gỡ, lẻ nào lại làm cho
nhân huynh bị tội hay sao. Song còn một điều này: Như tôi tra xét không ra
thì tôi cũng phải giao lại cho nhân huynh thẩm đoán lấy.
Bao Công nói:
- Ấy là lẽ tư nhiên. Nhưng nếu nhân huynh tra xét không ra thì cũng phải
giao gấp lại cho tôi, kẻo để lâu ngày bọn gian thần âm mưu phá rối.
Vương Bình gật đầu đồng ý. Hai người giã từ nhau ra về.
Khi về đến dinh, Vương Bình vào thẳng hậu dinh đêm việc ấy nói cho phu
nhân nghe. Phu nhân nói:
- Việc ấy tướng công đã sắp đặt xong rồi, sao không tra phứt đi để mà phục
chỉ. Nếu để lâu ngày, tôi e Thái Hậu đem lòng lo sợ, hoặc tiết lộ cơ mưu thì
cũng sanh khó dễ không ít.
Vương Bình nói:
- Phu nhân chớ lo, Ta chẳng dại gì để cho công việc kéo dài, nội trong đêm
nay ta tra một đêm rồi rạng ngày chầu vua mà phục chỉ.
Phu nhân nói:
- Thế thì rất tốt? Làm để mà không làm gì hết thì chẳng mất lòng ai, lại có
lợi nữa.
Đêm ấy, Vương Bình ra giữa pháp đường, để Quách Hòe núp dưới ghế,
rồi đem Lam Thất ra, khiến hai tên quân tâm phúc là Tiền Thành và Lý
Xuân tra khảo.
Lam Thất làm thinh chẳng nói chi hết, còn Quách Hòe núp dưới ghế thì
kêu oan:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.