VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 282

Khuyết Danh

Vạn Huê Lầu diễn nghĩa

Dịch giả: Mộng Bình Sơn

hồi thứ bốn mươi sáu

Thương công thần, Dương Văn Quảng tập tước.

Phong Nguyên soái, Địch Thanh trấn Tam Quan.

Lúc Thiên Tử tiếp được tờ biểu chương thì nửa buồn nửa mừng. Buồn là
Dương Tôn Bảo bỏ mình nơi chiến đại, mừng là Thạch Ngọc còn sống trở
về lập được công lớn.
Kế đó Thiên Tử hạ chỉ sai văn võ bá quan đến Thiên ba phủ mà tế điện
Dương Tôn Bảo phong hàm ân cho Dương Tôn Bảo làm Điện Võ vương,
còn con của Dương Tôn Bảo là Dương Văn Quảng thì phong làm Thiệu
Liệt hầu. Cách vài ngày sau Thiên Tử lại sai sứ ra Tam Quan phong cho
Địch Thanh làm Chiêu Hảo Đại Nguyên soái, Thạch Ngọc làm Phó
Nguyên soái kỳ dư văn võ bá quan nơi Tam Quan đều được thăng ba cấp.
Lúc ấy Địch Thanh hội chư tướng lại mà thương nghị:
- Tam Quan là nơi trọng đại, nay đã khuyết Nguyên soái rồi, vậy phải thân
tấu với trào đình xin chọn người lão thành ra trấn giữ, chứ tôi thì còn trẻ, tài
trí sơ thiển không lẽ Trấn thủ được.
Thạch Ngọc nói :
- Lời đại ca nói rất phải. Nếu không kịp chỉnh đốn ắt có cơ thất bại.
Dương Thanh nói:
- Nhị vị là người trí dõng kiêm toàn, Tây Liêu đều sợ, mà lại mới lập công
lớn nữa. Vậy thì Địch thân vương lãnh lấy binh phù mà trấn thủ chỗ này ắt
vô sự. Và lại Tây Hạ đã bị thua nhiều trận chắc chúng không dám quấy rối
nữa đâu.
Lưu Khánh nói:
- Việc ấy chưa chắc, chúng ta phải đề phòng mới được. Thôi để tôi đằng
vân qua Tây Hạ thám thính thử xem chúng có mưu tính gì không?
Phạm Trọng Yêm nói:
- Lời Lưu tướng quân nói rất phải. Song có đi thì phải cẩn thận lắm mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.