VẠN HUÊ LẦU DIỄN NGHĨA - Trang 58

Lúc đang ăn, Địch Thanh bỗng nghe tiếng la hét om sòm, liền bước ra xem
thì thấy một đoàn người vừa chạy vừa la inh ỏi.
Địch Thanh xem kỹ thì thấy một con ngựa tướng mạo rất hung dữ đang
chạy qua cầu. Địch Thanh vội vã chạy theo đuổi bắt. Chủ quán thấy vậy
nói:
- Cái thằng khốn! Nó làm bộ đuổi theo bắt ngựa để khỏi trả tiền bánh. Vậy
sẵn có cây đao đây, ta xiết mà trừ nợ..
Nói rồi kêu bọn gia nhân ra khiêng cây đao vào.
Bỗng có Lưu Văn và Lý Tấn chạy đến nạt lớn:
- Cây đao vủa vua Thái Tổ để lại tại dinh vủa Tịnh Sơn vương, ai dám cả
gan khiêng đi vậy.
Chủ tiệm nói:
- Ấy là tại tôi không rõ, tưởng là của ai bỏ quên, xin miễn chấp.
Lưu Văn và Lý Tấn bèn khiêng cây đao ấy về dinh.
Còn con ngựa vừa sẩy chạy là con ngựa cùa Đông Phiên đem dâng cho
triều đình, tên là Hỗn long cu. Vua ban cho Bàng thái sư. Ngựa ấy dữ tợn
lắm, không chịu ai cưỡi hết, cho nên phải xiềng nó lại mà nó vẫn hung dữ.
Ngày trước nó đã hại chết mấy trăm gia nhân của Bàng thái sư nen Bàng
thái sư muốn giết nó đi, ngặt vì ngựa của triều đình ban nên không dám
giết, phải đóng cũi mà nhốt nó. Nay nó lại phá cũi mà ra, nên Bàng thái sư
truyền rằng hễ ai trừ được con ngựa thì trọng thưởng.
Lúc đó Địch Thanh chạy theo mà nắm đầu con ngựa ấy mà đạp một cái,
con ngựa liền ngã xuống chết tươi. Ai nấy thấy vậy đều khen. Bọn gia nhân
của Bàng thái sư chạy đến nói:
- Tráng sĩ thật đáng bậc anh hùng, xin tráng sĩ theo chúng tôi về dinh lãnh
thưởng.
Địch Thanh nói:
- Không phải tôi ham thưởng mà chỉ muốn trừ con ngựa dữ mà thôi. Tôi
không muốn đi đâu.
Gia đinh nói:
- Nếu tráng sĩ không đi thì chúng tôi bị quở, vì thái sư có ra lệnh hễ ai trừ
được ngựa thì ban thưởng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.