VẪN Ở BÊN ANH - Trang 116

- Phải kiếm tiền chứ? Lão thái thái nói – Thời buổi này đâu như xưa mà cứ
dựa vào của tổ tiên để lại? Nhà thì đông người, già cả lớn bé thì cũng phải
ăn, nếu nó không làm thì cả nhà chết đói sao?

Vương Gia ngồi đấy. Không khí gượng gạo nặng nề.

Bữa cơm khó nuốt trôi. Bà Lão thái thái nói. Bà kể hết tội của Tuyết Hà…
đến nói chuyện đời sống khó khăn, thỉnh thoảng chêm vào cái tốt của Gia
San. Bà ngầm cho thấy, chỉ có Gia San là con dâu tốt. Rồi châm thức ăn
cho Ngọc Lân.

Và rồi bữa cơm cũng kết thúc.

Tuyết Hà đưa cha mẹ về phòng khách, sau đó đợi Hương Lân, má Phùng,
Lục Kỳ, Lam Nhi rút ra hết Phỉ Thúy mới khép cửa lại nói nhanh:

- Vương Gia và Quận chúa, quý vị có điều gì cứ nói nhanh đi. Tôi trông
chừng cửa cho.

Bà Phước Tấn chụp lấy vai Tuyết Hà hỏi:

- Bé Hạt Mưa đâu, tại sao nãy giờ mẹ không nhìn thấy nó?

- Mẹ cũng biết Hạt Mưa ở đây nữa à?

Vương Gia khẽ nói:

- Nghe đây này Tuyết Hà. A Mông đã đến Bắc Kinh tìm cha mẹ thành thử
mọi chuyện đều rõ cả rồi.

Thì ra là như vậy, bây giờ Tuyết Hà mới biết là sau khi chuyện xảy ra ở
Hàn Ngọc Lâu, A Mông đã không chậm trễ và có lẽ A Mông đã thuyết
phục lắm, cha mẹ mới đến Thừa Đức này.

Tuyết Hà vừa khóc vừa nói.

- Cha! Mẹ! Cha mẹ còn giận con không? Lần này cha mẹ đến đây để giúp
đỡ con chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.