VẪN Ở BÊN ANH - Trang 117

Vương Gia buồn buồn nhìn Tuyết Hà.

- Con hãy thành thật cho ta biết. Bây giờ con tính sao?

Tuyết Hà sụp quỳ xuống.

- Cha! Mẹ! Xin người hãy nghĩ cho con, cuộc hôn nhân này ngày xưa chính
cha mẹ đã áp đặt, thì bây giờ cha mẹ hãy giúp con tháo gỡ nó xuống.

Vương Gia hoảng hốt.

- Thế là thế nào? Con đã làm dâu nhà họ La tám năm nay, bây giờ con lại
muốn về tự do à?

- Được chứ cha! Tuyết Hà vội nói – Bây giờ xã hội đã là dân chủ rồi. Đàn
bà phụ nữ đang giành quyền bình đẳng với nam giới, lấy nhau được thì
cũng ly dị được. Giữa con và Chí Cang đã có sự nhầm lẫn từ đầu. Đúng ra
con không nên làm vợ anh ấy. Bây giờ cha và mẹ hãy giúp con. Con không
thể cùng A Mông bỏ trốn, mà con muốn được sống với anh ấy một cách
danh chính ngôn thuận. Muốn như vậy con và Chí Cang phải có sự chia tay
rõ ràng. Con muốn được ly hôn.

Vương Gia ngồi yên, bà Phước Tấn lên tiếng.

- Ông ơi! Chúng ta chỉ có một đứa con gái duy nhất này thôi.

Vương Gia nhìn Tuyết Hà buồn bực.

- Những điều con nghĩ, những điều con yêu cầu A Mông đã nói hết với cha.
Chúng con làm cha thấy khó xử. Cái tiếng ly hôn đối với cha nó lạ quá.
Trong quan điểm của cha không hề có chữ đó. Bây giờ cha phải mở miệng
thế nào đây? Cha phải nói thẳng với Lão thái thái à? Cha thấy cái thằng La
Chí Cang tuy có hung dữ lỗ mãng một chút, nhưng hắn cũng không hề
ngược đãi con mà?

Tuyết Hà nhìn cha với ánh mắt van xin:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.