VẪN Ở BÊN ANH - Trang 119

- Con khỏi lo, cha mẹ sẽ không để lộ đâu. Cha mẹ biết rõ cái nguy hiểm
trong chuyện này hơn con nữa.

Thế là bé Hạt Mưa được đưa đến trước mặt Vương Gia. Nó không biết đấy
là ông ngoại nó. Nhưng nó biết đấy là cha mẹ của mợ Tuyết Hà, nó vội vã
sụp xuống lạy.

- Vương Gia vạn phước! Phước Tấn vạn phước!

Cái mi, cái mũi, cái miệng này, cả cái nh ế ch môi nữa đều là hình ảnh của
Tuyết Hà thời nhỏ.

Tuyết Hà nhìn cử chỉ của cha mẹ, mà đỏ cả mắt. Trong khi bé Hạt Mưa
ngạc nhiên. Nó không hiểu sao vợ chồng Vương Gia và cả mợ chủ đều có
vẻ buồn buồn như vậy.

Nó kiểm điểm bản thân rồi… như hiểu ra vội qùy xuống dập đầu.

- Con không biết phép tắc, nên con có làm điều gì sai xin Vương Gia tha
thứ cho, đừng có giận, đừng đánh con tội nghiệp con lắm.

Nó dập đầu liên tục làm bà Phước Tấn không cầm được nước mắt. Bà bước
đến đỡ nó lên, ôm vào lòng.

- Tội nghiệp cháu tôi! Tội nghiệp Hạt Mưa!

Phỉ Thúy bước đến cảnh giác.

- Thưa bà, Hạt Mưa nó còn phải đi làm nhiều việc, không thể ở đây lâu
được.

Bà Phước Tấn bịn rịn, không buông Hạt Mưa.

- Nó còn phải làm nhiều việc cơ à! Bây giờ đã khuya lắm rồi! Còn làm gì
nữa?

Phỉ Thúy đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.