VẪN Ở BÊN ANH - Trang 118

- Cha phải giúp con. Con bây giờ không còn biết đúng hay sai, con chỉ biết
con với A Mông gặp lại nhau. Ngay chính con cũng không tin rằng khoảng
thời gian dài xa cách đằng đẵng đó, lại không làm cho hai đứa quên nhau.
Vừa gặp mặt là bao nhiêu tình cảm lâu nay chợt bừng thức dậy. Thì ra tình
yêu vẫn còn đấy. Chín năm xa cách mòn mỏi, chỉ để hy vọng có một ngày
hôm nay.

Tuyết Hà vừa nói vừa chảy nước mắt.

- Đặc biệt là sau khi biết được lai lịch của bé Hạt Mưa, biết được chồng và
con mình đều đang ở bên cạnh, con không nén lòng được nữa. Con gái của
con lại là một a đầu nhà họ La. Sao lại có một sự thật tàn nhẫn như vậy?
Cha, mẹ! Xin người hãy nghĩ lại giùm con.

Vương Gia ngồi nghe buồn bã:

- Thôi ta hiểu rồi! Con đã cương quyết, con đã nói hết tâm huyết của mình.
Vậy là chín năm qua con đã khổ lắm phải không? Lời con làm cha cảm
động. Vậy thì để cha thử xem coi có thể làm gì để cứu vãn cuộc hôn nhân
này không, hay là… Cha sẽ cố gắng. Còn bây giờ con hãy mau đưa bé Hạt
Mưa đến đây để ta nhìn mặt nó xem.

Bà Phước Tấn gạt nước mắt nói:

- Đúng rồi, hãy đưa nó đến đây cho cha mẹ nhìn.

Tuyết Hà quay sang.

- Phỉ Thúy.

- Dạ!

Phỉ Thúy hiểu phải làm gì. Cô nàng mở cửa ra nhìn quanh, rồi vội vã bỏ đi.

Tuyết Hà ngần ngừ một chút nói:

- Đợi một chút khi bé Hạt Mưa đến thì… Bà Phước Tấn cắt ngang:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.