VẪN Ở BÊN ANH - Trang 33

A Mông nhắm mắt lại suy nghĩ, một lúc sau chàng đau khổ nói:

- Em phải sống! Vì sống mới có hy vọng. Tuyết Hà, em hãy vì anh mà
sống!

- Nhưng mà... Anh có biết sống là phải trả giá không?

- Biết chứ!

A Mông nói, chàng liếc nhanh về phía đám thị vệ đang đứng vây quanh.
Không thể tâm sự nhiều.

- Thôi tới giờ rồi. Ta về thôi. Bà Phước Tấn kéo Tuyết Hà đứng dậy. –
Nếu để chuyện này mà cha con biết được là chết cả lũ.

Đám thị vệ đã kéo A Mông rời khỏi vườn hoa. Tuyết Hà chỉ biết sững sờ
nhìn theo. Nàng không quên lời cuối cùng của A Mông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.