VẪN Ở BÊN ANH - Trang 35

Quỳnh Giao

Vẫn Ở Bên Anh

Dịch giả: Liêu Quốc Nhĩ

Chương 2

Nửa khuya ngày mười tháng sáu năm sau. Tuyết Hà lâm bồn. Đêm ấy
Di Thân Vương phủ giới nghiêm cẩn mật. Trong phòng của Tuyết Hà,
ngoài bà mụ, bà Phước Tấn, và cô Lan ra, không ai khác, ngay a hoàn tâm
phúc của Tuyết Hà là Phỉ Thúy cũng không được phép vào.

Hơn hai mươi bốn giờ đau bụng, Tuyết Hà mới sinh. Sự đau đớn làm
người nàng lả đi. Bây giờ Tuyết Hà mới biết là niềm vui của cuộc sống bao
giờ cũng bắt đầu từ nối đau tuyệt đỉnh. Cái đau tưởng chừng như chết đến
nơi, nhưng Tuyết Hà đã không chết.
Sau cơn đau, Hà đã nghe thấy tiếng khóc.
- Oa! Oa! Oa! Oa!
Tiếng khóc của trẻ thơ. Không có âm thanh nào kỳ diệu như vậy.
Người Tuyết Hà lả chả mồ hôi. Tuyết Hà đã chìa tay xin bà Phước Tấn:
- Mẹ! Cho con nhìn một chút đi! Mẹ! Con trai hay con gái vậy?
Bà Phước Tấn đã không trả lời, bà hạ lệnh cho mụ đỡ đẻ:
- Mang nó đi.
- Vâng
Bà mụ đỡ đẻ đáp và định mang đứa bé đi.
Tuyết Hà hoảng hốt:
- Mẹ! Mẹ! Ít ra mẹ phải cho con nhìn nó một lần chứ? Cho con nhìn một
lần thôi!
- Không được! Muốn dứt phải dứt ngay từ đầu, con không nên nhìn thấy
nó!
- Mẹ! Tuyết Hà quay lại, định nhảy xuống giường
– Mẹ đã từng làm mẹ, mẹ hiểu… Sao mẹ lại ác thế… Mẹ thương con, mẹ
hãy cho con nhìn nó một lần thôi, rồi con sẽ không nhắc, không hỏi gì đến
nó nữa. Mẹ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.