VẪN Ở BÊN ANH - Trang 60

Cao Hàn chậm rãi nói. Những hình ảnh cũ như hiện rõ trước mắt. Màn bị
bọn lưu manh ở Thiểm Tây hành hạ...Nếu lần đó không gặp hai thầy trò
Cao lão gia và A Đức có lẽ bây giờ Cao Hàn không còn đứng ở Vương phủ
này. Cuộc đời có nhiều cái kỳ ngộ lạ lùng, mà nó nhiều khi đổi thay cả vận
số.
Ông Cao Chấn Nguyên bấy giờ trên sáu mươi tuổi vừa thấy A Mông, như
một định mệnh, khi biết rõ thân thế của chàng, đã động lòng đưa Mông về
quê nhà. Đến Phước Kiến, người đã nói với A Mông thế này:
- Con thì không nhà không cửa, ta lại không con cái. Tên của con đã bị bao
tội danh làm hoen ố.Bây giờ... giữa ta và con đã có duyên gặp nhau thì tại
sao..con lại không thừa dịp thay tên đổi họ, lập lại cuộc đời?

Thế là...A Mông đã bái Cao lão gia làm nghĩa phụ, chàng đổi sang họ Cao,
lại lấy tên Hàn. A Mông nhớ mãi câu: “ ngọctrong tuyết nên phải chịu
lạnh”
nên chàng lấy tên là Hàn, dù gì Mông cũng có chín năm lạnh buốt.

Hôm nay... đứng trước Vương Gia chàng đã có thể ngẩng cao đầu không
mặc cảm. Cao Hàn nói:
- A Mông tuy đã chết nhưng oan hồn chưa tan. Vương Gia có điều gì cần
nhắn lại với hắn, hãy nói, tôi sẽ chuyển lời cho.
Vương Gia đứng đấy, gương mặt xanh tái. Đột nhiên, ông lớn tiếng:
- Hừ. Mi còn dám quay về đây à? Chín năm trước mi đã tạo nên biết bao
rắc rối...đến bây giờ còn chưa hóa giải được...vậy mà mi vẫn còn dám
ngang nhiên đặt chân đến Vương Phủ này, dám lên giọng lớn lối với ta nữa
chứ!
Cao Hàn bình tĩnh:
- Vương Gia. Xin nhắc Vương Gia bây giờ là năm dân quốc thứ tám rồi,
không phải thời phong kiến cũ. Hai cái chữ Vương Gia của ông nó cũng đã
đi vào lịch sử. Ông không còn ngồi trên những tầng bệ cao, muốn giết ai thì
giết như ngày nào. Cũng như tôi, tôi cũng không còn thân phận thấp hèn.
Mặc ai muốn làm gì thì làm. Chúng ta là những con người bình đẳng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.