VĂN PHÒNG THÁM TỬ SỐ 1 DÀNH CHO CÁC QUÝ BÀ - Trang 15

Tôi có một ngôi nhà đẹp với bốn phòng và tôi rất hạnh phúc. Tôi nghĩ vào
tuổi ba mươi tám có được tất cả những thứ đó là đủ rồi”.

Cô Ramotswe mỉm cười. “Tất cả thật thú vị. Cô nói đúng. Cô đã làm

tốt”.

“Tôi rất may mắn”, Happy Bapetsi nói. “Nhưng rồi chuyện này xảy ra.

Bố tôi quay trở về”.

Ramotswe nén một tiếng thở dài. Cô không mong chuyện này; cô đã

nghĩ chắc chỉ là vấn đề về bạn trai. Những ông bố là một vấn đề khác hoàn
toàn.

“Ông ấy chỉ gõ cửa”, Happy Bapetsi nói. “Đó là một chiều thứ Bảy và

tôi đang nghỉ ngơi trên giường thì nghe thấy tiếng gõ cửa. Tôi thức dậy, đi
tới cửa ra vào, và người đàn ông này ở đó, khoảng sau mươi tuổi, đứng đó
với cái mũ trên tay. Ông ấy nói với tôi rằng ông là bố tôi và ông đã sống ở
Bulawayo một thời gian dài nhưng bây giờ quay về Botswana và tới gặp
tôi.

“Cô có thể hiểu tôi choáng váng như thế nào. Tôi đã ngồi xuống hoặc tôi

nghĩ hẳn mình đã ngất xỉu trong khi chờ đợi ông ấy nói tiếp. Ông ta nói
chính xác tên của mẹ tôi và nói rằng ông xin lỗi trước kia đã không liên lạc
gì. Rồi ông ta hỏi liệu ông có thể ở lại một trong những phòng trống không
v ông chẳng còn chỗ nào để đi.

“Tôi nói tất nhiên ông ta có thể ở lại. Theo một góc độ nào đó thì tôi rất

hào hứng được gặp bố mình và cho rằng thật tốt nếu có thể đền bù tất cả
những năm tháng đã mất và có ông sống cùng tôi, đặc biệt từ khi người mẹ
đáng thương của tôi qua đời. Vì vậy tôi dọn giường cho ông và nấu một
bữa thịnh soạn có bít tết và khoai tây. Ông ta ăn rất nhanh rồi yêu cầu thêm
nữa.

“Đó là khoảng thời ba tháng trước. Kể từ đó ông ta sống trong căn phòng

đó và tôi làm mọi việc cho ông ta. Tôi làm bữa sáng, nấu bữa trưa trong
bếp rồi làm bữa tối muộn lúc đêm. Mỗi ngày tôi mua cho ông ta một chai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.