VĂN PHÒNG THÁM TỬ SỐ 1 DÀNH CHO CÁC QUÝ BÀ - Trang 159

“Cảnh sát thì vô dụng. Họ thậm chí đã không tới. Nhưng tôi biết người

có thể truy tìm vật đó”.

“Ồ vậy sao? Ai có thể làm được việc đó?”

“Có một nữ thám tử. Cô ấy có một văn phòng gần đồi Kgale. Ông đã

thấy nó chưa?

“Có thể có. Có thể không”.
J.L.B.Matekoni mỉm cười. “Cô ấy là một phụ nữ đáng ngạc nhiên! Cô ấy

biết mọi chuyện đang xảy ra. Nếu tôi yêu cầu cô ấy, cô ấy có thể tìm ra ai
đã làm chuyện này. Thậm chí cô ấy có thể lấy lại đồ bị ăn cắp. Mà thật ra,
nó là cái gì vậy?”

“Tài sản. Một vật nhỏ bé của ông Charlie Gotso”.
“Tôi hiểu”.
Người đàn ông tháo mảnh giẻ khỏi vết thương và ném nó xuống nền nhà.

“Anh có thể đề nghị cô ấy”, ông ta nói một cách miễn cưỡng. “Đề nghị

cô ấy lấy lại đồ cho ông Gotso”.

“Tôi sẽ làm”, J.L.B.Matekoni nói. “Tôi sẽ nói chuyện với cô ấy tối nay,

và tôi chắc chắn cô ấy sẽ đem lại kết quả. Trong lúc này, chiếc xe đã sửa
xong và ông Gotso có thể lấy lại bất cứ lúc nào. Tôi sẽ dọn dẹp những
mảnh thủy tinh còn sót lại”.

“Tốt hơn anh nên làm thế.” vị khách nói. “Ông Gotso không thích bị cắt

vào tay”.

Ông Gotso không thích bị cắt vào tay! Ông là một câu bé con,

J.L.B.Matekoni nghĩ. Ông chỉ như một cậu bé con hung bạo. Tôi biết ông
đánh mày giỏi! Tôi nhớ ông – hoặc ai đó rất giống ông - ở sân trường
Trường công lập Mochudi – bắt nạt những cậu bé khác, đập vỡ nhiều thứ,
giả vờ bị đánh. Thậm chí trước mặt cô giáo ông đã tỏ ra vô cùng dũng cảm
không khóc.

Và đây là ông Charlie Gotso với chiếc xe đắt tiền và những sự nham

hiểm – ông ta cũng là một cậu bé thôi. Chỉ là một cậu bé con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.