VĂN PHÒNG THÁM TỬ SỐ 1 DÀNH CHO CÁC QUÝ BÀ - Trang 165

Ông ta lấy điếu thuốc trong một cái hộp nhỏ trên bàn và châm thuốc.

Một lần nữa đầu không dịch chuyển.

“Cô có thể giúp tôi theo cách nào? Cô nghĩ tôi là một người cô đơn sao?”

“Ngài không cô đơn. Tôi biết ngài là người giàu có với nhiều phụ nữ

xung quanh. Ngài không cần thêm nữa”.

“Chắc chắn tôi là quan tòa giỏi nhất trong chuyện đó”.
“Không, tôi nghĩ ngài là người thích thông tin. Ngài cần thông tin để giữ

vững quyền lực. Ngài cũng cần muti

Ông ta bỏ điều thuốc ra khỏi miệng, để lên gạt tàn.
“Cô nên cẩn thận khi nói những điều đó”, ông ta nói. Bây giờ những phát

ngôn đã rõ ràng; ông ta có thể nói rõ khi muốn. Những người buộc tội
người khác là phù thủy có thể hối tiếc về việc đó. Thực sự hối tiếc đó”.

“Nhưng tôi không buộc tội ngài bất cứ điều gì. Tôi nói với ngài ngay bản

thân tôi cũng dùng nó phải không? Không, ý tôi là ngài cần được biết
chuyện gì đang xảy ra trong thị trấn này. Ngài có thể dễ dàng bỏ lỡ nhiều
chuyện nếu đôi tai bị ráy tai bịt kín”.

Ông ta cầm điếu thuốc lên và rít một hơi.
“Cô có thể cho tôi biết nhiều chuyện?”
Ramotswe gật đầu. “Tôi nghe được vài chuyện rất thú vị. ví dụ, tôi có thể

nói cho ngài người đang cố gắng xây một cửa hàng cạnh cửa hàng của ngài
trong Khu mua sắm. ngài biết ông ta không? Ngài có muốn biết ông ta đã
làm gì trước khi tới Gaborone không? Tôi nghĩ, ông ta không thích mọi
người biết chuyện đó”.

Ông Gotso há mồm và rơi điếu thuốc.
“Cô là một phụ nữ rất thông minh, Ramotswe. Tôi nghĩ là cô rất cừ. tôi

sẽ cho cô tên của thầy mo nếu cô cung cấp cho tôi nhiều thông tin hữu ích.
Chuyện này phù hợp với cô chứ?”

Ramotswe đồng ý. “Thật quá tốt. Tôi có thể có vài thứ khi người ta cho

tôi thông tin tốt hơn. Và nếu tôi biết thêm gì tôi sẵn sàng cho ngài biết”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.