VĂN PHÒNG THÁM TỬ SỐ 1 DÀNH CHO CÁC QUÝ BÀ - Trang 163

dụ. Ông ấy đã làm việc với chúng tôi.”

Nụ cười rộng hơn. “Cô nghĩ là cô có thể nói với đàn ông mọi thứ?”

Ramotswe bình tĩnh trả lời. “Thỉnh thoảng. Cũng còn tùy. Đôi khi đàn

ông rất kiêu ngạo để lắng nghe. Chúng tôi không thể nói bất cứ điều gì về
loại đàn ông đó”.

Ông ta nhíu mắt. Một lời nhận xét đa nghĩa. Cô ta có thể đang nói mình

là kẻ kiêu ngạo hoặc có thể nó về những người khác. Tất nhiên còn những
người khác…

“Nhưng dù sao đi nữa”, ông Gotso nói, “cô biết chuyện tôi mất vài thứ

trong xe. Matekoni nói rằng cô có thể biết ai đã lấy và đem chúng về cho
tôi phải không?”

Ramotswe nghiêng đầu đồng ý. “Tôi làm được”, cô nói, “tôi đã tìm ra ai

đột nhập chiếc xe của ông. Chúng chỉ là những cậu bé. Hai cậu bé”.

Ông Gotso nhướng mày. “Tên của chúng? Cho tôi biết chúng là ai
“Tôi không thể làm thế”, Ramotswe nói.

“Tôi muốn cho chúng ăn roi. Cô hãy nói cho tôi biết chúng là ai”.
Ramotswe nhìn kỹ ông Gotso và chạm phải cái nhìn của ông ta. Trong

một lúc cả hai không nói gì. “Tôi đã thề sẽ không tiết lộ tên chúng với bất
cứ ai nếu chúng trả lại những gì đã ăn cắp. Đó là một giao kèo”.

Khi nói cô nhìn quanh văn phòng của ông Gotso. Văn phòng nằm ngay

sau khu mua sắm, trên một con đường không gây thiện cảm, bên ngoài
được ghi dấu bằng một biển hiệu lớn màu xanh, Công ty cổ phần Gotso.
Bên trong, căn phòng được trang trí nội thất đơn giản, và nếu không có bức
ảnh nào trên tường bạn sẽ khó biết được đây là văn phòng của một người
có thế lực. Nhưng những bức ảnh đã chứng minh: ông Gotso với
Moeshoeshoe, Vua nước Basotho; ông Gotso với Haslings Banda; ông
Gotso với Sobhuza II. Đây là người đàn ông có thế lực đã mở rộng ra ngoài
biên giới.

“Cô đã nhân danh tôi hứa ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.