VĂN PHÒNG THÁM TỬ SỐ 1 DÀNH CHO CÁC QUÝ BÀ - Trang 56

“Vậy là chồng cô gây ra phải không? Tôi nói đúng chứ?”
Cô mở to mắt. Bác sĩ đã hoàn thành mũi khâu vết thương và chuyển vài

thứ cho y tá. Bây giờ ông đang nhìn cô trong khi tháo găng tay.

“Chuyện này trước đây xảy ra bao nhiêu lần rồi? Có ai chăm sóc cô

không?”

“Tôi không biết. Tôi không biết”.
“Tôi nghĩ cô sẽ quay về với anh ta phải không?”

Cô mở miệng nói, nhưng ông ngắt lời cô:
“Tất nhiên cô làm vậy. Chuyện này luôn luôn là như thế. Phụ nữ luôn

quay trở về”.

Ông thở dài. “Có lẽ tôi sẽ gặp lại cô, cô biết đấy. Nhưng tôi hy vọng

chuyện đó không xảy ra. Hãy cẩn thận”.

Ngày hôm sau cô trở về với một cái khăn buộc quanh mặt để giấu đi

những vết thâm tím và những vết xước. Cô bị đau ở cánh tay và bụng, vết
thương được khâu đau nhói từng cơn. Ở bệnh viện họ cho cô uống thuốc và
cô chỉ uống một viên trước khi lên xe buýt. Viên thuốc dường như có ích
cho vết thương và có uống viên thứ hai trên hành trình về nhà

Cửa ra vào mở. Cô bước vào, trái tim đập thình thịch trong lồng ngực, và

cô thấy chuyện gì đã xảy ra. Căn phòng trống không, còn lại ít đồ đạc. Anh
ta đã mang đi băng cát sét của mình, cái hòm sắt mới họ cùng những tấm
rèm màu vàng. Trong phòng ngủ, anh ta dung dao rạch nát tấm đệm và chỉ
còn những bông gạo trên nền nhà, làm căn phòng thật méo mó, biến dạng.

Cô ngồi xuống giường và cứ ngồi đó nhìn xuống nền nhà cho tới khi

người hàng xóm tới và nói rằng ai đó sẽ đưa cô lên xe tải về Mochudi, về
với Obeb, về với bố cô.

Cô ở đó chăm sóc bố mười bốn năm tiếp theo. Sau khi sinh nhật lần thứ

ba mươi tư của cô một thời gian ngắn thì bố cô chết, và đó là thời điểm mà
Precious Ramotswe – người từng trải qua một cuộc hôn nhân ác mộng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.