VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 359

Nàng theo bản năng chỉnh lại xiêm y, lúc này mới phát hiện áo choàng

của hắn còn ở trên người nàng.

Vốn định đuổi theo, nghĩ lại vẫn nên rửa ráy sạch sẽ rồi sẽ qua trả lại

cho hắn sau.

Vừa thấy Hàn Vân Tịch bọc áo choàng của nam nhân trở về, tiểu Trầm

Hương từ từ chạy lại đây, "Chủ tử, đây là áo choàng của ai nha? Ngươi đã
đi đâu? Sáng sớm nô tỳ tìm khắp nơi không thấy."

"Đi hóng gió." Hàn Vân Tịch với 300 lượng bạc, tâm tình rất sáng sủa.

"Áo choàng này......" Tiểu Trầm Hương còn muốn đuổi theo hỏi.

Hàn Vân Tịch giơ ngón tay đặt ở ngoài miệng "suỵt" một tiếng, tiểu

Trầm Hương cũng không dám làm phiền nàng thêm nữa.

--------

Chạng vạng ngày hôm sau, Hàn Vân Tịch đi qua đưa áo choàng, gõ

cửa hồi lâu cũng không thấy người mở cửa, nàng liền đẩy ra, phát hiện cửa
không hề bị khóa.

Tên kia không có thói quen khóa cửa sao? Hay là nơi này quá an toàn?

Hàn Vân Tịch đi vào, phát hiện tất cả mọi thứ trong phòng vẫn giống

như trước kia, sạch sẽ và phù hợp với chủ tử của nó, chỉ là, tòa băng sơn
kia thật sự không có ở đây.

Tần Vương phủ đối với hắn mà nói, có lẽ chỉ là một nơi để ngủ mà

thôi.

Đem áo choàng đặt trong thư phòng, Hàn Vân Tịch cũng không biết

xảy ra chuyện gì, vô ý khe khẽ thở dài, nhún vai rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.