VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 378

Một lát sau, Long Phi Dạ đã đi xa, Hàn Vân Tịch đột nhiên phát hiện

không thích hợp, Nghi thái phi không phải muốn giữ hắn ở lại ăn cơm hay
sao? Hắn cư nhiên không nói một tiếng liền rời đi?

Hàn Vân Tịch ho nhẹ vài tiếng, thấy bốn bề vắng lặng cũng vội vàng

đi nhanh ra cửa, Nghi thái phi không giữ nàng lại, Long Phi Dạ cũng đi rồi,
nàng còn đợi ở đây làm gì nha?

Người phóng bồ câu Nghi thái phi*, đơn giản chính là sự tình của

Long Phi Dạ.

*Nguyên văn:

放 宜 太 妃 鸽 子 ( 放 ... 鸽 子 :phóng... cáp tử): câu này

mình không rõ ý nghĩa cụ thể lắm, chỉ hiểu đại ý là làm cho hy vọng của ai
đó bay đi.

Thời điểm khi Hàn Vân Tịch quay lại Phù Dung Viện, tẩm cung Long

Phi Dạ đã sáng đèn, điều này chứng tỏ hắn ở trong phòng.

Tối nay, gia hỏa này sẽ qua đêm tại tẩm cung sao?

Hắn trở về được mấy ngày rồi? Ở bên ngoài thì hắn qua đêm ở đâu,

như thế nào?

Sau khi Hàn Vân Tịch suy nghĩ một đống vấn đề, cuối cùng mới phát

hiện chính mình thật nhàm chán, tò mò những thứ ấy làm gì? Hắn có địa
bàn của hắn, nàng có Vân Nhàn Các của nàng, nước giếng không phạm
nước sông.

Nàng nhún vai, xoay người hướng đi về Vân Nhàn Các.

Tiểu Trầm Hương đã chuẩn bị đồ ăn thơm phức chờ nàng, vừa vào đến

cửa, Hàn Vân Tịch đã ngửi thấy mùi cơm hạnh phúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.