VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 695

Hàn Vân Tịch bế Hàn Vân Dật lên muốn đi vào trong phòng, mấy gã

sai vặt lập tức muốn cản, nhưng mà, nàng dùng một ánh mắt sắc bén khiến
cho bọn họ sợ hãi lui ra sau, đám sai vặt sôi nổi hướng ánh mắt dò hỏi về
phía Hàn Ngọc Kỳ.

Hàn Ngọc Kỳ rất khinh thường phất phất tay ý bảo gã sai vặt lui ra, dù

sao đi nữa thì Hàn Vân Tịch cũng trốn không thoát.

Hàn Vân Tịch đem Hàn Vân Dật ôm vào trong phòng, thừa dịp hắn

hôn mê bất tỉnh không có cảm giác đau, nàng nhanh nhẹn xử lí miệng vết
thương trên lưng hắn, áp lên dược vật tốt nhất, nghiêm túc băng bó.

Sau khi cẩn thận xử lý xong, nàng mới đắp chăn lên người Hàn Vân

Dật, lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng gào hưng phấn của Hàn
Ngọc Kỳ, "Hàn Vân Tịch, Hàn Vân Tịch ngươi ra đây, ngươi ra đây cho
bổn thiếu gia!"

Người Đại Lý Tự tới sao? Hắn còn có thể kiêu ngạo như thế?

Hàn Vân Tịch hồ nghi, vội vàng ra cửa, một người Đại Lý Tự cũng

chưa nhìn đến, chỉ thấy tiểu Trầm Hương thở hổn hển đứng ở cửa.

"Người đâu?" Hàn Vân Tịch hỏi.

"Chủ tử...... Chủ tử...... Âu......" Tiểu Trầm Hương thở hổn hển, lời đều

nói không rõ.

Nàng chạy đến Đại Lý Tự vừa nói sự tình của Tần Vương phi, Đại Lý

Tự khanh Âu Dương đại nhân liền cung cung kính kính, lập tức ngồi xe
ngựa chạy qua đây. Con đường từ Đại Lý Tự đến Hàn gia thật sự phải chen
chúc mà đi, tiểu Trầm Hương ghét bỏ xe ngựa chậm chạp, chạy như điên
trở về, mệt đến nỗi nàng thiệt tình không thể nói nên một câu vui sướng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.