VÂN TỊCH TRUYỆN - Trang 930

Lời này vừa ra, Long Phi Dạ đột nhiên cau mày, đôi mắt nheo lại một

cách nguy hiểm.

Hàn Vân Tịch không muốn để ý đến hắn, chỉ là, bị hắn nhìn chằm

chằm đến nỗi quanh mình đều có cảm giác bắt đầu phát ra sát ý.

Nữ nhân tốt không đấu cùng nam nhân cổ đại!

Nàng vội vàng giải thích, "Trên chân thần thiếp đã bọc băng gạc rất

dày, không xuyên nổi giày vớ."

Nàng đang nói, sợ gia hỏa này không tin, vội vàng đá một chân ra, vén

làn váy lên, "Không tin ngươi nhìn xem!"

Long Phi Dạ nghiêng đầu nhìn lại, chỉ thấy trên chân bị thương của

Hàn Vân Tịch đã được bọc vài tầng lụa trắng bằng vải bố thật dày, tất cả
đều bọc đến kín mít từ mắt cá chân đến đầu ngón chân, không biết còn
tưởng rằng đã được bọc thạch cao.

Bộ dáng này, Long Phi Dạ tựa hồ rất vừa lòng, hắn thu hồi tầm mắt,

cũng không truy cứu, ho nhẹ hai tiếng, nhàn nhạt hỏi, "Đêm qua bôi dược,
vẫn không tốt hơn sao?"

Ha ha......

Hàn Vân Tịch trong lòng cười lạnh, gia hỏa này vừa lòng, hiểu được

thế nào là quan tâm tới người khác nha?

Hắn vừa lòng, nàng lại đang khó chịu.

Hàn Vân Tịch ngẩng đầu nhìn, hơi mỉm cười không hề báo trước, vẻ

mặt vô hại.

Long Phi Dạ sửng sốt, nữ nhân này cười cái gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.