VÀNH KHĂN CHO EM - Trang 11

Bailey nghĩ thầm: “Đồ heo chó!” và liếc về phía Cô Blandish. Cô đứng lên,
nóng nảy lắc lắc tay người bạn trai. MacGowan nặng nề đứng dậy bước
theo ra cửa. Trận ẩu đả giữa những người khách đã ngăn Bailey bước theo
Cô Blandish khiến hắn phải đấm đá đẩy dạt ba, bốn người mới có lối đi.

Hắn vượt qua Cô Blandish và MacGowan, chạy ra xe Packard. Già Sam
ngồi bên tay lái, Riley bên cạnh. Baiey ngồi phía sau nói:
- Họ ra ngay đấy. Thằng kia say rồi, chính cô gái lái xe.
- Bùng đi! – Riley nói với già Sam. – Ta dừng lại nơi trang trại. Để cho con
nhỏ đi qua, ta đuổi theo rồi ép nó vào bên đường.
Già Sam mở máy, chiếc xe lăn êm ru. Bailey đốt điếu thuốc rút súng đặt
bên cạnh. Riley hỏi:
- Có hột không?
- Có.
Riley to con, dáng người thon hơn Bailey nhưng tuổi thì nhỏ hơn khoảng
năm hay sáu tuổi. Nếu không bị lé thì chắc gã có mã người lắm nhưng vì có
tệt đó nên trông xấu trai đi.
Già Sam cho xe chạy khoảng vài cây số và để xe chạy chậm khi gần đến
trang trại rồi tấp vào mé đường. Riley ra lệnh:
- Xuống đi, chú ý canh chừng báo hiệu.
Bailey cầm khẩu súng, vứt điếu thuốc đến ngồi bên vệ đường. Phía xa, đèn
khách sạn chiếu sáng một góc trời và tiếng nhạc khiêu vũ vọng đến nghe
mơ hồ. Vài phút sau, hắn thấy ánh đèn pha lại gần liền nhảy bổ vào trong
xe. “Đến rồi”. Già Sam cho xe chạy. Một chiếc Jaguar mui trần vụt qua.
Đúng là Cô Blandish lái. Riley nói:
- Lẹ lên. Xe họ chạy tốc độ nhanh quá. Chớ để xổng.
Đêm tối đen, không trăng. Già Sam mở đèn chiếu sáng chiếc Jaguar. Đầu
MacGowan lắc lư.
Đến khúc quành tới, xe đi vào một vùng cây rậm rạp. Đường vắng tanh
vắng ngắt, Riley nói:
- Mở hết tốc lực. Chặn chúng lại.
Kim đồng hồ nhảy lên một trăm mười rồi một trăm mười lăm, chiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.