VÀNH KHĂN CHO EM - Trang 126

Chỉ có thằng đó mới có gan đương đầu với Slim. Thằng Flynn thì không
dám can thiệp. Nếu Slim giết mình, nó cũng chỉ giương mắt mà ngó chứ
không dám đụng một ngón tay.
Mụ bất chợt nói, một giọng thật lạnh lẽo, chán chường :
- Con nhỏ trốn thoát rồi.
Slim sững người. Hắn vươn người tới trước, ngước mặt nhìn chằm chằm
vào mụ, đôi môi mỏng dính bĩu ra để lộ bộ răng vàng khè.
- Bà nói láo... Bà đã làm gì cô ấy ?
- Nó đã đi, - Măng nói. - Cách đây hai tiếng tao lên phòng nó... nó không
còn nữa.
Slim lao người lên gác. Măng nhìn hắn lại gần. Khi hắn tới ngang tầm mụ,
mụ mở to mắt.
- Mụ già khốn nạn ! - Slim nghiến răng trèo trẹo nói. - Bà muốn bịp tôi phải
không ? Tôi không dễ tin như vậy đâu. Nếu bà chạm đến cô ấy, tôi sẽ giết
bà. Tôi đã báo trước với bà rồi... kẻ nào đụng chạm đến cô ấy, kẻ đó sẽ có
chuyện với tôi.
- Nó đi rồi ! - Măng khàn khàn nhắc lại.
Slim vượt qua mụ chạy vào hành lang. Hắn đạp tung cửa, bước vội vào
phòng khách. Hắn liếc nhìn quanh và đi vào buồng ngủ.
Mụ vẫn đứng chờ. Khuôn mặt nhăn nhúm bóng nhẫy vì mồ hôi. Mụ nghe
thấy bước chân dồn dập chạy từ phòng này sang phòng khác.
- Măng làm sao con nhỏ có thể chuồn được ? - Flynn hỏi.
Mụ cúi xuống nhìn và nhận thấy gã cũng hoảng sợ.
- Tao không biết gì hết. Tao vào phòng và không thấy nó đâu.
- Thế Doc đâu ? - Woppy lắp bắp hỏi.
- Lão dòng rồi. Chúng mày cũng vậy, nên chuồn đi thì hơn. Ta cùng đường
rồi. Có thể lúc này con nhỏ đang ở trong tay bọn cớm.
- Nếu chúng tìm được nó. - Flynn phản đối, - chúng đã xộc đến đây rồi.
Hắn đi lên gác đúng lúc Slim từ hành lang chạy ra, tay cầm dao, đôi mắt
vàng ệch long lên. Flynn dừng lại ở một bậc thang, đôi mắt chăm chú nhìn
Slim đang thong thả và yên lặng lại gần Măng.
- Bà đã giết cô ấy ? - Slim gầm lên. - Bà luôn luôn có ý định thủ tiêu cô ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.