VÀNH KHĂN CHO EM - Trang 146

James Hadley Chase

Vành Khăn Cho Em

Dịch giả: Nhật Tân

Chương Năm

Cô Blandish đứng dựa lưng vào tường, miệng cắn đầu ngón tay. Cô muốn
la hét thật to nhưng không nổi, giương đôi mắt khiếp sợ nhìn hình thù cứng
đơ của Rocco trên tấm thẩm. Máu ứa ra từ nhiều vết thương nhỏ giọt thành
những đường ngoằn ngoèo trên sàn.

Slim đứng sát bên xác chết, thở hổn hển, lưỡi dao đầy máu như muốn rơi
khỏi những ngón tay lạnh buốt. Hắn cúi xuống, chùi máu ở con dao vào áo
vét người chết. Hắn nhe rằng cười với cô Blandish và nói :
– Nó không làm phiến em nữa… Chừng nào anh còn ở bên em thì không kẻ
nào dám quấy rầy em.

Hắn lặng lẽ đến bên khung cửa sổ nhìn xuống đường. Trên đường phố sự
lưu thong dày đặc. từng dòng người đi bộ hối hả về nhà; ngày làm việc đã
hết. Slim thấy lúc này chưa thể nào cùng với Blandish xuất hiện ngoài phố.
Cô dễ có nguy cơ bị nhận diện. Hắn tự hỏi nếu Măng ở địa vị hắn thì Măng
sẽ giải quyết ra sao. Hắn liếc nhìn Rocco: một ý nghĩ thoáng trong óc khiến
hắn mừng rơn. Hắn sẽ cho Măng thấy không phaq3i chỉ có bà mới là bộ óc
duy nhất của băng. Hắn đến tủ treo quần áo lấy ra một bộ com lê của
Rocco, thêm áo sơ mi và chiếc cà vạt rồi ném tất cả lên giường. Hắn ra
lệnh:
– Mặc những thứ này vào. Anh cần tìm cách đưa em về nhà. Mặc bộ quần
áo này đi!
Cô Blandish lắc đầu từ chối, lùi lại phía sau. Slim kéo mạnh cô về phía đi
văng.
– Làm theo lời anh! – Hắn bấu chặt tay cô – Mặc vào!
Khiếp sợ, cô tháo chiếc áo dài bằng vải bong cho chui qua đầu và ném
xuống đất. Cô vội cầm áo sơ mi, cảm thấy mắt Slim không rời khỏi thân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.