VÀNH KHĂN CHO EM - Trang 8

- Băng ta sao tệ thế, Bailey? Lúc trước khá lắm mà bây giờ chẳng có lấy
một xu. Anh biết tôi nghĩ gì không? Tôi cho là Riley cứ lo ngủ với con nhỏ,
không tính toán làm ăn gì hết.
Bailey bớt ga, ghé vào một tiệm tạp hoá:
- Bớt nói một chút đi.
Hắn bước xuống xe đi vào cabin điện thoại quay số. Một lúc sau mới có
tiếng Riley ở đầu dây.
Bailey nghe có tiếng radio ồn ào và tiếng Anna lải nhải. Hắn bắt đàu kể về
tin tức do Hennie cho biết nhưng rồi dừng ngay và rống lên:
- Bớt ồn một chút đi để tao nói!
Riely giống như thứ chết rồi. Lúc Bailey đi, gã còn quặp Anna. Thật lạ là
gã còn đủ sức trả lời điện thoại. Riley nói:
- Đợi đấy!
Điệu nhạc tắt và tiếng Anna gào lên. Bailey nghe Riley chửi thề, tiếp theo
là một phát đánh bốp vào người. Chà, Anna và Riley cứ gấo ó nhau hoài. Ở
với bọn này không pah1t điên thì cũng hoá khùng. Riley đã trở lại bên máy.
- Nghe đây, Frankie, tao đang bị quay sống trong cái cabin chết tiệt này.
Mày nghe không? Quan trọng lắm! Ta sắp có dịp chộp một xâu chuỗi năm
mươi ngàn đôn. Con gái Blandish đêm nay đeo nó đi chơi. Con nhỏ đến
khách sạn Chiếc Giày Vàng cùng thằng bồ. Chỉ có hai đứa thôi. Tuy ô của
Hennie đấy. Sao?
- Mày nói bao nhiêu?
- Năm mươi thiên! Blandish là thằng cha tỉ phú. Được không?
Riley bỗng như sống lại. Gã la lên đầy khích động:
- Thế thì mày còn đợi gì nữa? Ta phải bàn tính gấp. Về nhanh lên.
Bailey gác máy, châm điếu thuốc, tay run run. Riley không xỉu như hắn
nghĩ. Nếu làm ngon vụ này thì đúng là khá lắm. Hắn quay r axe. Già Sam
ngước đôi mắt ngái ngủ nhìn hắn.
- Tỉnh ngay đi. Có món hẩu rồi!


II

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.