VÀO TRONG HOANG DÃ - Trang 184

Mới hơn, và đáng sợ hơn nhiều là mùi hăng hắc cũng những chiến binh bộ
tộc Bóng Tối.

“Tất cả các bộ tộc đều có quyền đi lại an toàn đến Tảng đá Mặt
Trăng, nhưng bộ tộc Bóng Tối dường như không còn tôn trọng luật chiến
binh nữa, vì vậy hãy đề phòng”, Sao Xanh cảnh báo. “Mặc dù vậy, chúng ta
tuyệt đối không được săn bắt ngoài lãnh địa của mình. Chúng ta vẫn tuân
thủ luật chiến binh, ngay cả khi bộ tộc Bóng Tối không tuân thủ”.

Họ lại lên đường đi qua vùng cao nguyên khi mặt trời vút lên cao,
lần theo những lối mòn phủ cây thạch nam. Chân Lửa giờ đã quen với việc
sống dưới vòm cây. Không có bóng mát của cây cối, lớp da lông màu lửa
của chú cảm thấy nặng bì bì và nóng bức, lưng chú dường như muốn bốc
cháy. Chú rất biến ơn luồng gió từ khu rừng phía sau thổi đều đều qua.

Đột nhiên Vuốt Cọp dừng phắt lại. “Coi chừng!” ông rít lên. “Tôi
ngửi thấy mùi một đội tuần tra bộ tộc Bóng Tối”.

Chân Lửa và những mèo khác hỉnh mũi lên, đúng thế, mùi của
những chiến binh bộ tộc Bóng Tối đượm trong gió.

“Chúng ta ở đầu gió. Chúng sẽ không biết chúng ta ở đây nếu chúng
ta cứ tiếp tục đi”. Sao Xanh meo. “Nhưng chúng ta phải nhanh lên. Nếu
chúng mà đi tới trươc thì chúng sẽ phát hiện ra chúng ta. Lúc này đường
biên giới của bộ tộc Gió không còn xa nữa đâu”.

Họ gấp rút tiến lên, nhảy qua tảng đá, lách mình qua cây thạch nam
mùi ngọt dịu. Cứ vài bước, chân Lửa lại hít không khí và ngoái nhìn lại qua
ai để đề phòng đội tuần tra bộ tộc Bóng Tối. Nhưng dần dần, cái mùi đó
càng lúc càng yếu đi. Chắc hẳn chúng đã quay lại, chú nghĩ một cách nhẹ
nhõm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.