VÀO TRONG HOANG DÃ - Trang 188

đang đâm thẳng về phía chú! Một ông Hai Chân đang cười cợt trong
khoang hở bên hông con quái vạt. Chân Lửa lùi phắt lại, móng vuốt giương
ra, bị quất mạnh bởi luồng bão tố phụt ra từ con quái vật khi nó rồ sượt qua
chú chỉ cách đúng một sợi ria. Chân Lửa thụp xuống, run cầm cập, trong
làn bụi mù và trố mắt nhìn con quái vật ngoặt trở lại con đường và biến mất
vào khoảng xa. Qua tiếng máu rống ầm ầm trong tai, chân Lửa nhận thấy
đường Sấm Rền đã yên tĩnh trở lại, và chú chạy băng qua, thật nhanh,
nhanh hơn bát kỳ khi nào chú từng chạy trong đời.

“Mình tưởng cậu bị giết chết tươi rồi chứ!” Chân Xám thét lên khi
chân Lửa đâm sầm vào nó, suýt bật ngửa ra.

“Mình cũng tưởng vậy!” chân Lửa thở hết via. Cố cho ngừng run.
Chú quay lại nhìn Vuốt Cọp phóng qua đường về phía chúng.

“Đồ Hai Chân!” ông ta rủa khi đến bên chúng.

“Cậu có muốn nghỉ trước khi chúng ta đi tiếp không?’ Sao Xanh hỏi
chân Lửa.

Chân Lửa nhìn lên. Mặt trời đã xuống thấp. “Không” chú trả lời.
“Con ổn”. Nhưng chú vừa điên dại chạy bắn khỏi con quái vật đến nỗi chân
chú như bị sờn và yếu hẳn đi.

Đoàn mèo tiếp tục đi, với Sao Xanh dẫn đầu. Mặt đất phía bên này
đường Sấm Rền đen hơn và cỏ nhám hơn dưới chân họ. Khi họ đến chân
Dãy Núi, cỏ nhường chỗ cho đất đá trơ trụi, điểm vài mảnh cây thạch nam.
Bây giờ mặt đất dốc lên về phía bầu trời. Những tảng đá lởm chởm ngự
trên đỉnh dốc, cháy lên màu cam rực dưới ánh mặt trời.

Sao Xanh dừng lại lần nữa. Bà chọn một tảng đá ấm nắng để ngồi
lên, đủ bằng phảng và rộng cho cả năm con mèo nghỉ ngơi bên nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.